Giữa khu vực sương trắng và khu vực sương xám có một khoảng đất trống, đây là ranh giới giữa khu vực một và hai hai người đến thì thấy khoản gần hai trăm người đã ở đây từ trước.
Mấy ngàn người nhưng bây giờ đến được đây chỉ được bấy nhiêu thôi. khi hai người bọn Tửu bước vào thì vài cặp mắt ngó sang nhưng cũng chẳng thèm để ý bọn Tửu.
Tửu và Hải ngồi xuống nghỉ ngơi đợi khôi phục đỉnh phong. Dường như những người đén đây biết đoạn sương xám phía trước nguy hiểm nên dự tính đợi mọi người đến đông đông rồi đi vào cùng lúc cho an toàn.
lát sau cũng có vài nhóm lục đục bước ra từ sương trắng tầng một, nét vui vẻ trên mặt hiện rõ trên mặt họ. càng ngày người đến càng nhiều, 1 ngày đêm qua đi lúc này số người tầm năm trăm. Khi xác định không ai vược nổi vòng một nữa mọi người nhìn nhau bắt đầu kết đội bước vào vòng hai.
Tửu và Hải đang ngồi thì bốn cô nương lúc trước cứu bé gái bước đến về phía bọn Tửu. Cô sư tỷ nhìn Thanh Hải nói:
“hai vị bên trong nguy hiểm trùng trùng, chi bằng chúng ta kết thành đội cùng vào chiếu cố lẫn nhau sẽ an toàn hơn, hai huynh nghĩ sao?”
rõ ràng các cô đã nhận ra Hải, vị đại hiệp như lời cô bé kia nói. Ngày trước tuy không đi cứu Hải nhưng nhờ cô bé kia nhiều chuyện gặp các nàng nói vị đại hiệp đã được cứu nên lưu tâm đến cậu. người vì người khác dám hi sinh mạng sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927470/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.