Trưởng Lão họ Diệp là một người quyền cao chức trọng trong môn phái. Ông chính là sư phụ của năm người mà Tửu vừa đánh nhau. Lão nhìn Túy Tửu nói:
“ Không ngờ một người tu tiên lại bỏ thời gian ra tu luyện võ công trần thế, Tuổi đã hai mươi mà chỉ mới luyện khí cấp năm, sau này thành tựu có hạn. chàng trai trẻ ngươi tên gì?”
Tửu chắp hai tay lại hơi khom người nói:
“ Bẩm trưởng lão đệ tử tên Túy Tửu”
Diệp trưởng lão nói: “ Ngươi là đệ tử của ai?”
Túy Tửu nói khiêu kiêu không nịnh: “ Sư Phụ của vãn bối là chấp sự Tịnh Lâm”
Lão họ Diệp trầm ngâm nói “ thì ra là đệ tử của tiểu tử thất bại Tịnh Lâm, chuyện hôm nay ta bỏ qua, không truy cứu. Hi vọng ngươi hai tháng nữa trong cuộc thi xếp hạng đệ tử không làm sư phụ ngươi thất vọng. Mọi người xung quanh giải tán hết đi.”
“Dạ trưởng lão“. tất cả đệ tử không ai dám ở lại.
Sau khi mọi người đi hết, Tửu trở về phòng mình. Cậu không biết rằng việc hôm nay đã oanh động một số đệ tử, biệt danh đệ nhất đệ tử chấp sự Tửu Nhất Kích từ đây mà ra.
Lúc này Thập Tam băng bó vết thương chấp tay lại nói:“ Đa tạ cậu, không có cậu hôm nay tớ phải tịnh dưỡng cả năm mới lành lại”
Tửu khoát tay nói:“ chuyện hôm nay là thế nào? sao bọn chúng đánh ngươi?”
Thập Tam thở dài nói:“ Ta vô tình va phải tên lông mày rậm, thế là hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927438/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.