Bên Liễu Hà vài người nói:“ Sư Huynh Cường Cường đã hạ gục được tên lính mới”
Yến Phụng chưa kịp đến phụ thì thốt lên:“ kinh Quá”
Tửu khó khăn nói:“ khốn kíp bỏ cái côn của ngươi ra khỏi cổ ta.”
Cường Cường:“ Kết thúc thôi tạm biệt”
bỗng một cú sút từ đâu sút văng Cường Cường ra xa.
Cường nhìn người mới đá mình nói:“ Cô đến đây lúc nào sao ta không thấy, cô tàng hình sao?”
Cô gái vừa cứu Tửu chính là Sam Sam, cô nói:“ Các ngươi...các ngươi dám kẹp cổ đánh đập người yêu ta như vậy sao? (á có lẽ Sam Sam ngộ nhận) ta sẽ giết các ngươi, ta chưa bao giờ tất giận như thế này, ta sẽ chặc các ngươi từng khúc cho chó ăn.”
Tửu thở hồng hộc nhìn bóng lưng người con gái cứu mình nói:“ Sam Sam”
Sam Sam quay lại đỏ mặt lên:“ Dạ”
Tửu cười với cô cảm ơn. ở cuộc chiến khác, Hàn Lập đánh với Tùng Sơn bất phân thắng bại, lúc này lòi ra thêm một người là Tấn Đạt, hắn ta đy đến cười:“ He He”
Quay lại Sam Sam, cô đưa cho Tửu một viên đan dược nói:“ chàng uốn vào đi, đây là đan dược của sư phụ trước cuộc thi cho muội, nó rất quý đấy”
Tửu nắm tay Sam Sam lấy viên thuốc, Sam Sam đỏ mặt tự nói với chính mình:“ anh ấy...anh ấy nắm tay mình”
Tửu uốn thuốc đứng dậy ôm Sam Sam nói:“ Cảm ơn”
Sam Sam run rẩy tim đập chân run nói:“ không có...có..gì đâu mà, anh còn phải đi tiếp...đi tiếp mà!”
Tửu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927409/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.