Vô Lực vừa cười vừa điều khiển người đá nói:“ kế hoạch hoàn hảo nhỉ?”
____________
Một nơi khác khi Tiến Minh cả người bao trùm bởi một màu vàng sáng chói cậu nghĩ thầm:“ Hừ bọn Thiên Thần bảo dám giết chết linh thú của ta các ngươi bỏ mạng tại đây là đáng đời“.
Nghĩ xong Tiến Minh thu nhặt túi trữ vật của bốn xác chết dưới chân, cậu thu luôn một linh thú loài heo đang bị thương vào túi trữ vật và xác linh thú nhện của mình.
quay lại cuộc chiến giữa vô lực và tên tộc họ Liễu
Gã cháu quỳ hai chân ước đẫm máu, tay chóng kiếm, quần áo máu me đầy người. Một mắt cậu ta bị ba vết thương dài cào từ trán xuống tận cằm. Gã cháu mê mang nói thầm:
“ Tha lỗi cho tôi cậu ơi, xin tộc nhân tha tội lỗi cho con, xem ra người dừng chân ở đây là mình rồi”
Vô Lực liếm con dao ba lưỡi của mình, dưới chân cậu là đống đổ nát của người đá. Vô Lực cười nói:“ Đã đến giờ ăn rồi”
Vừa nói Vô Lực vừa lao đến gã Liễu tộc.
“ Tôi cầu mong ngài sẽ chiến....”
Đó là những lời cầu nguyện cuối cùng của gã Liễu tộc. Tại bên trong khu rừng chết chóc, bốn người Điểu Nguyệt Tông cùng lao đi như một cơn gió, họ truyền âm cho nhau ( truyền âm chứ không phải nói chuyện nha các đạo hữu):
“ Giờ sao, nổi cả da vịt, cái gã Đại Trí ấy rõ ràng đi trước chúng ta nhưng hắn bây giờ đang bám sau lưng chúng ta”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927334/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.