Tại Một rừng núi
Bùm
Một vụ nổ lớn bán kính lang dài cả hàng trăm mét. Lúc Này Độc Cô Cầu Bại đang đứng trên một con chim ưng to trên không trung, ông đăm đăm nhìn xuống mặt đất và nói lớn:
" Văn Hảo ra đi ta biết ngươi sẽ không si nhê gì với vụ nổ đó"
Khi khói bụi tan dần đi thì một lốc xoáy màu đen cao hơn cả trăm mét xoáy mạnh cuốn sạch lửa cùng tất cả bán kính trăm mét vào bên trong và biến mất. Văn Hảo đứng trên một con chim bằng đất trên không trung cười nói:
" Ngươi biết tại sao môn phái chúng ta gọi là Ám Tông không? Tại vì chúng ta bất kỳ ai cũng phải có hệ hắc ám, chúng ta chuyên ám sát, đánh lén. Hừ tuy rằng đánh chính diện chúng ta sẽ kém hơn nhưng không có nghĩa chúng ta yếu, bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy sức mạnh thật sự của Hắc ám là thế nào."
Dứt lời sau lưng Văn Hảo là bóng tối lang mạnh ra xung quanh, chúng như dòng lũ lang dài ra cả trăm mét. Bóng tối bao quanh, Văn Hảo giơ tay phải lên, một lực hút bóng tối lang đến hút mạnh Độc Cô lại.
Độc Cô Cầu Bại mạnh mẽ phản kháng nhưng lực hút quá mạnh khiến ông không điều khiển được con chim nên cả người và chim bay đến cánh tay của Văn Hảo. Văn Hảo nắm chặc vai Độc Cô cười tung một đấm cự mạnh khiến Độc Cô văng vào vách núi.
Máu miệng Độc Cô trào ra, Văn Haỏ cười nói:
" Ngạc Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927302/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.