Hai ngày trôi qua, Túy Tửu sau khi hấp nạp tiên khí từ linh thạch, cậu suy nghĩ và so sánh lại giữa tiên khí và linh khí:
" Linh khí hiện tại trong cơ thể của mình sau hai năm tu luyện không mạnh hơn so với tiên khí là mấy, nguyên nhân do sự chênh lệch giữa tiên- chân- yêu khí. Trong khi tiên khí quá nhiều đạt đến tận trúc cơ trung kỳ nhưng chân khí hiện tại là truyền thuyết trung cấp vẫn còn chênh lệch, bên cạnh đó yêu khí lại quá mỏng manh. Bình thường chỉ khi nào cân bằng được ba dòng khí thì sức mạnh linh khí mới bằng gấp ba lần tiên khí, có lẽ trong thời gian về thăm quê mình tập trung tu luyện hai dòng khí này."
Nghĩ xong Túy Tửu ra khỏi quán điếm đi ra ngoài thành.
" Ồ, tuyết rơi!"
Đây là lần đầu tiên Túy Tửu thấy tuyết, tuyết rơi dày một lớp trắng xóa, người đi đường thưa hơn hai ngày trước nhiều. Túy Tửu thu linh khí lại để cảm nhận cái lạnh của mùa đông. Với người tu tiên, bình thường họ không sợ đói khát, lạnh nóng vì họ hấp thu các dòng khí năng lượng bên ngoài vào cơ thể, tiên khí có thể giúp họ hộ thể, cung cấp năng lượng dy trì hoạt động nên nhờ đó bình thường ăn uống chỉ là cho vui thôi chứ không ăn cũng không sao. Thời tiết mùa đông này Túy Tửu cảm nhận một cái lạnh thật tuyệt vời.
"Tuyết a!"
Tửu nắm một cục tuyết lên vo vo, lúc bé cậu ao ước nơi cậu sống có tuyết. Nhưng giờ đây khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927287/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.