Túy Tửu suy tính lợi hại, tiền cậu tuy nhiều nhưng lại không đủ mua lại tất cả, Tửu ngẫm nghĩ một lúc móc ra hai viên yêu thú câp ba rồi nói:
" cộng thêm hai viên này và tất cả đóng tiền này ta muốn tất cả"
Sầu chưởng quỹ cầm hai viên tinh thạch yêu thú, ông kinh ngạc khi biết đây là tinh thạch yêu thú cấp ba. Sau khi đắn đo sauy nghĩ ông nói:" Đạo hữu giỡn chăng? tuy hai viên tinh hạch yêu thú này quý giá nhưng nó cùng với tất cả số tiền này đủ để đổi viên điện lôi tử và lá phù bảo này."
Tửu cảm thấy như thế cũng được không lỗ làm thì gật đầu đồng ý. Hai bên giao dịch xong xuôi Tửu đi cáo từ rời đi Vạn bảo lâu,lập tức bay khỏi nơi đây.
Lúc này ở Vạn Bảo Lâu Sầu Bi ngồi trầm ngâm quay mặt vào một bức tranh trên tường nói:
"Ngài thấy người này như thế nào?"
Bỗng nhiên bức tranh xoay lại, bên trong lộ ra một thông đạo. Một người râu tóc trắng xóa khuôn mặt hiền từ đi thong thả ra, người tóc trắng ngồi xuống ghế nhấp từng ngụm trà âm mười tám độ rồi nói:
" Người này khá cẩn thận nhưng kinh nghiệm giang hồ vẫn còn non kém. Đặt biệt khá giàu so với những trúc cơ bình thường. Hắn tám chín phần là chấp sự của một trong bảy môn phái lớn. Tuy thế chấp sự bình thường không thể nào có đủ dũng khí và hào sản trao đổi như thế, xem ra hắn ta còn chưa biết công dụng của tinh hạch yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927282/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.