Túy Tửu cùng Lú Văn Trọng đi vòng vèo qua các con hẻm trên phố, sau đó Tửu nói với Trọng:
" Xem ra chúng ta có rắc rối rồi, ngươi tạm thời về nhà sắp xếp công việc đi, ta giải quyết rắc rối xong sẽ tìm ngươi"- Túy Tửu nói với giọng khe khẽ.
Trọng nhìn quanh không thấy ai, tuy trong lòng cũng thắc mắc nhưng hắn cũng không dám hỏi nhiều nên "dạ" Một tiếng rồi rẽ qua con đường khác đi mất.
Lúc này phía trên không trung, trên tầng mây trắng dầy đặt trên trời, bên trong nó là một con tàu pháp bảo, trong con tàu này có mười ba trán hán. Trong đó có ba người nổi bật với làn da ngăm đen và các cơ bắp cuồn cuộn. Cả nhóm người này đang ở phía trên lặng lẽ quan sát theo dõi nhất cử nhất động của Túy Tửu. Khi thấy Tửu và Trọng tách ra một tên trong nhóm nói:
" Có một tên dân thường tách ra, có cần tôi giải quyết hắn không?"
Người trung niên cầm đầu nhóm cười nói:" Không cần thiết đâu, chúng ta không nên quá phận giết dân thường làm mất mặt giới tu tiên chúng ta"
Trong giới tu tiên vốn có quy định ngầm là người tu tiên không nên xen vào chuyện thế tục, nguyên nhân chủ yếu là họ cảm thấy làm vậy thật mất thân phận cao quý của giới tu tiên. Cũng tương tự, bình thường những người tu tiên cấp bậc cao họ cũng không mất thân phận đi ra tay với một vài tiểu bối.
Túy Tửu đi ra khỏi thành thị thì lúc này cậu lẩn nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927279/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.