Tiếng sói tru trầm trầm vang lên khắp nơi. Bốn phương tám hướng phía nào cũng xuất hiện thứ âm thanh ấy. Mục quang Túy Tửu lướt quanh một vòng. Lúc này những cặp mắt xanh lục mờ mờ đã xuất hiện ở mọi chỗ. Trong màn đêm đen đặc, những cặp đốm sáng xanh ấy đích xác là khiến người ta phải lạnh "Ôi mẹ ơi, Phong Lang... nguyên một bầy!"
Tinh thần Túy Tửu căng lên, bây giờ hắn đã hiểu vì sao chuột tinh chưởi hắn là ngu ngốc. Có lẽ nó biết con hồi nãy tru lên là gọi đồng bọn.
Tửu nghĩ thế là đúng phần lớn, đáng lẽ khi nãy chuột tinh giết con Phong Lang xong rồi định kêu Tửu bỏ trốn vì con đó đã tru gọi đồng bọn. Phong Lang vốn là loài yêu thú đi theo bầy, nên nó biết sẽ có bầy đàn ở gần đây. Nhưng Tửu còn ngu ngốc trách nó, nên nó giận nó không thèm nhắc nhở cho bỏ gét.
"Túy Tửu, một bầy Phong Lang luôn đấy, tha hồ mà luyện tay hi hI."
Trong Ma Thú sơn mạch, gặp phải siêu cường ma thú hoặc một bầy phong lang thì hầu như chỉ có chết.
"Luyện tay cái rắm thối! Ta hi vọng rằng, bọn chúng không biết bay nếu không thì chỉ có chết." Tửu nói mặt lại đầy vẻ khổ sở.
Túy Tửu trong lòng phát khổ.
"Vài ba chục con phong lang a! Lũ phong lang đó tối thiểu là nhất cấp ma thú, tốc độ cực nhanh, lại biết dùng ma pháp công kích. Ta bất quá chỉ là trúc cơ trung kỳ mà thôi." Túy Tửu cảm thấy một áp lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-chau-dai-luc/1927262/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.