Nghe được giọng nói của Quý Chỉ Nghiên qua điện thoại, dù là rất nhỏ, nhưng trái tim của Tống Vân Nhĩ đột nhiên đập thình thịch.
Nếu Quý Chỉ Nghiên không thấy Thạch Đâu, liệu có suy nghĩ hay hiểu lầm gì không.
Quý Chỉ Nghiên Nếu không nhìn thấy Thạch Đậu, bạn có suy nghĩ hay hiểu lầm gì không?
Tống Vân Nhĩ có cảm giác mình là một tên trộm, giống như ăn trộm thứ gì đó của người khác, hơn nữa còn có cảm giác bị người ta tóm được tại chỗ.
Nó khiến trái tim cô rất chua xót.
Đúng vậy, Thạch Đậu là con của Quý Chỉ Nghiên, không phải của cô.
Vậy mà, cô lại lén lút chiếm giữ con của Quý Chỉ Nghiên.
Chưa lúc nào Tống Vân Nhĩ cảm thấy chột dạ lại uất ức như vậy.
Cô nắm chặt điện thoại, lòng bàn tay cô đều là mồ hôi.
Cô không biết Lệ Đình Xuyên sẽ trả lời như thế nào.
Thành thật mà nói, cô ấy thực sự không thích Quý Chỉ Nghiên chút nào, và cô ấy cũng không muốn giao tiếp hay tiếp xúc với Quý Chỉ Nghiên.
Có lẽ đó chính là sự ganh đua tự nhiên giữa những người phụ nữ.
Nhưng cô ấy thích Thạch Đậu, điều này không liên quan gì đến việc Thạch Đậu có phải là con của Quý Chỉ Nghiên hay không.
Lệ Đình Xuyên cũng không ngờ Quý Chỉ Nghiên sẽ đến đón Thạch Đậu sớm như vậy, tay cầm điện thoại dừng lại một lúc, lông mày nhăn lại khi nhìn về hướng cửa với đôi mắt sâu thắm.
"Quý tiểu thư, cô đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619315/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.