Nghe thấy giọng nói của Tống Vân Tường, ánh mắt Chung Nhiêu có chút không vui trầm xuống.
"Vân Nhĩ, thật trùng hợp, em cũng ở đây?" Tống Vân Tường nắm tay Chung Nhiêu rất thân mật, cười nhìn Tống Vân Nhĩ, dáng vẻ khiêu khích mang theo biểu thị tuyền bố chủ quyền.
Và trong mắt cô ta, rõ ràng là một phát súng cảnh cáo nghiêm khắc.
"Em đến tìm Chung Nhiêu sao?" Tống Vân Tường nở nụ cười thân thiện như chị em, "Công ty của Chung Nhiêu ở đây. Vân Nhĩ, nếu em muốn đi làm, không nhất thiết phải đến công ty của Chung Nhiêu. Em nói với ba một tiếng, em có thể đến làm việc ở Tống thị."
Tổng Vân Nhĩ bình tĩnh nhìn cô ta, giều cợt nói: "Xin lỗi, tôi không đến gặp bạn trai chị. Thang máy đến rồi, chị không đi vào sao?"
"Vân Nhĩ, em lên tầng mấy?" Chung Nhiêu trầm giọng hỏi.
"Đúng vậy, em lên tầng nào?" Tống Vân Tường cười hỏi, "Lát nữa chị tới tìm em. Em nói em xem, đã quay về lại không chịu về nhà. Ba và bà đều rất lo lắng cho em. Chị với mẹ cũng không yên tâm về em. Vân Nhĩ, dọn về nhà ở đi. Nói thế nào đi nữa, hiện tại em cũng chưa kết hôn đã sống chung với nhau như thế này, sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của em."
"Xin lỗi, tôi đang vội." Tống Vân Nhĩ lạnh nhạt liếc nhìn Tống Vân Tường, đi thẳng vào thang máy, sau đó có người ấn nút đóng cửa.
Chung Nhiêu muốn bước theo vào theo máy nhưng lại bị Tống Vân Tường kéo lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619308/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.