Xe của Chương Thành Hiệu chạy vào Nguyệt Loan trang và dừng lại bên ngoài biệt thự của Tống gia.
Vừa nhìn thấy biệt thự của Tống gia, Tống Vân Nhĩ nhanh chóng mở cửa xuống xe.
"Mở cửa, mở cửa! Tống Lập Tân, ông mở cửa ra! Mở cửa ra!" Tống Vân Nhĩ hét lớn, đập mạnh vào cửa sắt, âm thanh kia tê tâm liệt phế, ẩn chứa tuyệt vọng sâu thẳm.
Cô hoàn toàn không cảm giác được sự đau nhức của bàn tay vỗ vào cửa sắt, cứ như vậy vỗ, hận không thể đập nát cánh cửa này.
Chương Thành Hiệu nhìn cô, trong đôi mắt toát ra một ánh đau lòng.
Cô gái này, gầy yếu giống như một người giấy, giọng nói của cô rất thống khổ tuyệt vọng.
Và ngày hôm qua, trước khi ngất xỉu còn hộc máu.
Cô ấy đã trải qua những gì?
Người giúp việc tới mở cửa, "Đại ... Vân Nhĩ tiểu thư."
Tống Vân Nhĩ không quan tâm lắm, đẩy người hầu ra rồi lao vào như điên.
Chương Thành Hiệu định đi theo cô ấy vào nhưng bị người giúp việc ngăn lại, "Xin lỗi, thưa ngài. Tống gia không phải ai cũng có thể vào được."
Tống gia?
Chương Thành Hiệu hơi khựng lại, không xin vào nữa, lui về phía sau đứng trước xe của mình chờ Tống Vân Nhĩ.
Khi Tống Vân Nhĩ vào nhà, gia đình 4 người nhà Tống gia đang ngồi trong phòng ăn vui vẻ ăn sáng.
Hòa thuận ấm áp, tình cha mẹ, ông bà ba thế hệ, một bức tranh đẹp về sự sẻ chia hạnh phúc gia đình.
Cảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-biet-trung-phung/3619276/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.