Bách Lý Niệm đưa Tang Dạ đi vào trong lâu, trực tiếp lên lầu hai. Hắn chỉ vào một căn phòng gần cửa thang lầu một nhất nói với Tang Dạ “Nơi này chính là phòng của ngươi”
Trên đường đi qua bên ngoài một loạt căn phòng, Tang Dạ cúi đầu, cẩn thận đánh giá mọi thứ trước mặt.
Bất Quy lâu nói là lâu, nhưng không thật sự giống lâu. Nơi này so ra càng giống một khách điếm, bên ngoài là tiểu lâu, bên trong lại có một hậu viện. Trong tiểu lâu phân hai tầng, bao gồm mười sáu gian phòng nhưng lại có rất nhiều trong số đó là phòng trống. Mà trong hậu viện còn có ba phòng nữa, đều đã có người ở.
Nghe đồn, người Bất Quy lâu đều là những người đã cùng đường, mỗi người đều có chuyện xưa khó nói. Bọn họ hoặc là người mang hận nước thù nhà, hoặc là đã xem hết nhân tình ấm lạnh trên thế gian. Bọn họ ở lại Bất Quy lâu chính là muốn cùng thế gian này phân rõ giới tuyến, từ sau không rời khỏi Bất Quy lâu một bước
Nhưng Tang Dạ đến nơi này không hề có tính toán giống như thế.
Mục đích thật sự của nàng là muốn ở trong lâu tìm người.
Trong thiên hạ, người Bất Quy lâu không thể dung nhất chỉ có hai loại, một loại là tự thân quá mạnh mẽ, một loại là thân phận, địa vị quá mức nhạy cảm. Mà bất kể là loại nào thì đều là điều mà Tang Dạ cần. Trên thế gian này, có một người Tang Dạ muốn giết lại giết không được, chỉ có nhân tài trong Bất Quy lâu mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien/1065166/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.