Sợi roi chuẩn xác quấn lên cổ con quái vật, Vu Dương cố sức kéo về, quái vật lảo đảo, suýt nữa ngã xuống.
“Chuẩn bị xong.” Khi anh ta đáp xuống đất, vẫn đứng ở vị trí sau lưng Thẩm Thiên Huy, sau đó quay đầu nói với chúng tôi: “Nắm chặt.”
Thẩm Thiên Huy xoa xoa tay đứng đằng trước, nói: “Đến đây nào.”
Vu Dương căng tay quấn mấy vòng roi vào tay, hít thật sau, chợt kéo mạnh.
Quái vật kia cứ như một bức tường đổ ập xuống, cùng lúc đó, ThẩmThiên Huy liền tung ra hai quả đấm, đấm mạnh vào thân thể đang bị lôi về phía trước của quái vật kia, ngay lập tức, trên thân thể màu đỏ sậm kia liền bị đấm thành hai lỗ hổng, không ngừng chảy ra chất lỏng sềnh sệchmàu trắng. Sau đó, hai người lui nhanh về phía sau, quái vật liền ngãmạnh trên cầu phát ra tiếng “ầm” thật lớn.
Thành công rồi! Trong lòng tôi rất hưng phần, Huyền Kỳ thậm chí còn suýt hoan hô thành tiếng.
Thế nhưng, quái vật lại không hề rơi khỏi cầu như chúng tôi tưởngtượng mà dùng cái đuôi quấn lấy thân cầu, ổn định thân thể, rồi vụt đừng lên như không có chuyện gì.
Sắc mặt Thẩm Thiên Huy hơi đổi, Vu Dương thì như đã đoán trước, chỉ hơi nhíu mày.
Nó gầm lên, tiếng gầm đinh tai nhức óc. Quái vật cúi người nhìn vếtthương trên người mình, ánh mắt trở nên hung hăng, xoay người, lại vungđuôi lên.
Vu Dương đá cái đuôi kia ra, sau đó lập tức nhảy lên, quất thẳng roivào mắt quái vật. Thẩm Thiên Huy cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023468/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.