Tôi không thèm để ý đến mấy lời nói nhảm của Huyền Kỳ, tùy ý cho bác sĩ đo huyết áp và nhịp tim của tôi. 
Cửa xe cứu thương đột nhiên mở ra, rồi nhanh chóng được đóng lại. 
“Nói với tôi những chuyện đã xảy ra.” Một người trung niên mặc đồ cảnh sát ngồi vào bên cạnh, giọng điệu không cho phép cãi lại. 
Sau đó, người đó lấy ra giấy chứng nhận của mình: “Tôi là đội trưởng đội hình sự của khu vực này.” 
Tôi không cầm lấy, chỉ nhìn lướt qua, không muốn nói chuyện, chỉ có Huyền Kỳ là hăng say kể lại mọi chuyện. 
Đội trưởng này cầm một quyển sổ nhỏ, nhanh chóng ghi lại, rồi hỏi: “Hai người tên gì? Bao nhiêu tuổi? Nhà ở đâu?” 
Huyền Kỳ đều trả lời lần lượt. 
“Nói vậy, chuyện ban nãy là do cô bình ổn lại à?” Đội trưởng híp mắt đánh giá tôi. 
Tôi gật đầu. 
“Cô gái nhỏ, quả là không đơn giản.” Giọng điệu nói chuyện không rõlà đang khen ngợi tôi hay là đang hoài nghi tôi có liên quan đến vụ án. 
“Diêu đội*, hồ sơ sinh viên đã được đem đến.” Cửa lại bị mở ra, cómột người mặc thường phục, trên ngực có đeo thẻ, đưa đến một xấp giấytờ. 
(*Diêu đội : một cách gọi khác của Diêu đội trưởng) 
Đội trưởng nhfin một chút, bảo báo cho phụ huynh, rồi xuống xe. 
“Để cháu đi thử xem.” Tôi nói “Chúng cháu rất thân, có lẽ có thể thuyết phục cậu ấy.” 
Huyền Kỳ ở đằng sau âm thầm kéo tôi một cái, tôi vẫn không để ý. 
Đội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023424/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.