Cô giáo Hồ vung kiếm Vân Hải lên, lập tức, cả phòng làm việc đều hóara ánh sáng màu bạc, tôi dựa sát vào tường, gió mạnh thổi đến khiến tôikhó thở, trên quần áo không ngừng xuất hiện nhưng vết rách nho nhỏ.
“Đánh trả đi, không phải cô rất lợi hại à?” Cô ta lúc này tựa như một con mèo đang vờn chuột.
Vẻ đùa cợt trong mắt cô ta khiến tôi vô cùng tức giận, chỉ là, thựclực hai bên xê xích quá nhiều, đừng nói là đánh trả, dù là chống đỡ tôicũng không chống nổi.
“Mau gọi Vu Dương đến cứu cô đi.” Cô ta khẽ nói.
Tôi cắn răng không lên tiếng, trong lòng lại hơi ân hận, tự chửimình, mày bất quá cũng chỉ là một con người bình thường thôi, cần gìphải tích cực như thế, muốn đối đầu với con yêu quái biến thái này, chấp nhặt với một mụ điên như thế, giờ phải nếm mùi đau khổ rồi, đáng đờiđáng đời!
Tôi đang oán thầm thì đột nhiên lại cảm thấy có một luồng khí lạnhvụt đến, khi nhìn kĩ lại thì mũi kiếm của kiếm Vân Hải đã chỉa thẳngngay cổ họng tôi.
“Cô nói xem, nếu tôi chỉ cần đâm mạnh thêm một chút, Vu Dương có đến không?” Cô ta nghiêng đầu hỏi tôi.
Tôi không nhịn được nuốt nước miếng, ót cố sức dán chặt lên váchtường, đang định mở miệng nói thì đột nhiên chuôi chủy thủ trong tay lại bắt đầu nóng lên.
Thật tốt quá, tôi nghĩ. Thiên Cẩu đều xuất hiện vào những lúc mấu chốt, hôm nào gặp lại Bạch Hổ phải cảm ơn anh ấy mới được.
Nhưng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023380/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.