Thẩm Thiên Huy lót một tờ giấy trắng lên bàn rồi trải tấm sa mỏng kia lên: “Đây quả thật là một tấm bản đồ, dùng mực nước do người cá đặcbiệt chế ra, vẽ trên giao tiêu*, có thể giữ được trong ngàn năm không bị ăn mòn, cũng không sợ bị ẩm mốc. Chữ viết bên trên rất đơn giản, có lẽlà vì cha của Tần Long sợ cậu ấy không hiểu nên mới viết đơn giản nhưthế.”
(*giao tiêu: Tơ của người cá)
“Trên đó viết gì?” Huyền Kỳ vội vã hỏi.
Thẩm Thiên Huy lấy ra mấy tờ giấy phân cho mọi người, phía trên có mấy hàng chữ ngắn:
Nguyệt thượng trung thiên đoàn viên thì
Tịch chiếu sơn tây nhập Dao Trì
Liêm hậu tự hữu đào hoa nguyên
Mạc khủng ngân long phân thủy tật.
Đào hoa nguyên tiền Phong Cố thạch
Tỏa đắc nhất phiến tiêu dao địa
Vạn kim nan đắc Bất Hủ thảo
Mê Tiên hoa khai ánh thiên xích.
Sau đó, anh ta chỉ vào đoạn chữ đầu tiên kia rồi nói: “Ở đây, mấy câu đầu tiên đã diễn tả đầy đủ thời gian và địa điểm rồi.”
Huyền Kỳ không hiểu, liên tục hỏi mấy dòng đó có nghĩa gì.
“Đừng vội, nghe tôi nói, thật ra cũng rất dễ hiểu.” Thẩm Thiên Huycũng cầm lấy tờ giấy rồi nhìn: “Câu thứ nhất, ‘Nguyệt thượng trungthiên’ (Trăng lên cao giữa trời) chính là ýchỉ giờ Tý, khoảng từ mười một giờ đêm hôm trước đến rạng sáng hôm sau,‘đoàn viên’ hẳn là ý chỉ lúc trăng tròn; câu thứ hai, “Tịch Chiếu sơntây nhập Dao Trì” ý nói đi theo hướng Tây của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023322/quyen-8-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.