Mọi người không dám thả lỏng, đều trong tư thế sẵn sàng, Diệu Diệulại càng tập trung tinh thần mở khóa, đôi mắt gần như không hề chớp cáinào.
Mấy phút sau, một tiếng rắc rắc khác lại vang lên, tim tôi đập nhưđiên. Vu Dương không hề nghĩ ngợi, vung tay tạo kết giới bao quanh tôivà Huyền Kỳ, Thẩm Thiên Huy đứng ở bên còn lại cạnh Diệu Diệu. May thay, không còn tiếng rắc rắc nào vang lên nữa. Sau đó, xung quanh yên tĩnh trở lại nhưng không khí lại căng thẳng hơn trước rất nhiều.
Huyền Kỳ nhìn chằm chằm bóng lưng của Diệu Diệu, miệng liên tục nhắcđi nhắc lại “Đừng vỡ đừng vỡ”, còn tôi, dù là đứng hay ngồi hay dựa vàođâu đó thì đều không thể giảm bớt sự nôn nóng bất an trong lòng, chỉ cóthể nhìn đồng hồ liên tục, cảm thấy mỗi giây mỗi phút trôi qua đều vôcùng khó chịu. Tần Long lại không hề để ý chút nào, cậu vẫn duy trì tưthế như trước, thỉnh thoảng cậu quay đầu lại nhìn Diệu Diệu một chút.
Cứ như thế, nửa tiếng đã trôi qua, một tiếng “Tách” giòn tan vanglên, ngay sau đó, vài tiếng răng rắc nữa lại vang lên liên tiếp.
Rốt cuộc Diệu Diệu cũng ngồi thẳng người, đưa một tay về phía ThẩmThiên Huy “Ngại quá, nhẫn vỡ rồi.” Nói xong, cô nhắm nghiền mắt, ngãxuống đất.
Thẩm Thiên Huy nhanh tay đỡ lấy cô, đặt cô nằm trên đất, Vu Dương thu kết giới lại, vội vàng ngồi xổm xuống xem cô ấy, chúng tôi cũng chạynhanh đến đứng vây quanh.
“Sao rồi?” Huyền Kỳ hỏi.
Vu Dương cẩn thận quan sát sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023313/quyen-8-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.