Nói rồi, Vu Dương dậm chân, nhảy lên, quất roi ra đấu với Kì Tước.
“Sao anh ấy lại không trực tiếp dùng Ảm Hỏa đốt nó? Phiền toái vậy?” Huyền Kỳ vừa ngẩng đầu nhìn, vừa khó hiểu.
Lúc này, cách đó không xa đột nhiên vang lên một tiếng “ầm”, khiến chúngtôi giật nảy mình, sau đó, một trận khói xanh bốc lên, một gốc cây trúctrở thành tro bụi.
Thẩm Thiên Huy hất cằm về phía kia: “Thấy chưa, nếu dùng Ảm Hỏa, tốc độ Kì Tước rất nhanh, những Ảm Hỏa bị đánh hụt sẽđốt cháy ngọn núi này không còn một cọng cỏ, quan trọng là, rất có thểsẽ ngộ thương đến chúng ta. Mọi người chắc là nhớ lần đầu tiên khi gặpnhau, tấm chắn nước của sư công cũng chẳng thể chịu nổi Ảm Hỏa của anhta, tôi thì khỏi nói rồi.”
“Vậy anh ấy định làm gì với con chimnày đây? Dùng roi quất chết? Hay là siết chết?” Tôi cảm thấy Huyền Kỳđang quan tâm quá thừa.
Thẩm Thiên Huy cười cừoi: “Cũng giống nhưđối phó Hề Nang thôi, dùng roi trói lại rồi đốt, một phát là xong, tuyệt không ngộ thương.”
Sau đó, mọi chú ý của chúng tôi đều bị dời đến phía trên không trung. Tốc độ của Kì Tước càng nhanh hơn so với tưởngtượng, ngay cả Vu Dương nhanh nhẹn mà trong mười lần tấn công, cũng chỉcó một hai lần là có thể đánh trúng nó, hơn nữa, cũng không trực tiếpđánh trúng vào người nó, vì vậy, trong không trung có không ít lông vũ,chỉ có hai bóng dáng một đen một đỏ vẫn không ngừng đấu nhau, vị tríbiến hóa không ngừng.”
“Hình như Kì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-bien-lien/2023232/quyen-10-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.