Giữa một trấn thành sầm uất, náo nhiệt với nhiều người qua lại có một gã hành khất thật kỳ quặc.
Gã không khất thực, không xin bố thí cho dù y phục của gã cũng rách rưới nhơ bẩn, cũng hay nhìn ngó từng người đi qua lại trước mặt gã như bao kẻ khất thực khác đang hiện diện nhung nhúc ở khắp trấn thành.
Tuy vậy vẫn có điểm khác biệt giữa gã và những kẻ khất thực khác. Đó là gã nếu có nhìn ngó từng người qua lại thì duy chỉ những nhân vật có mang theo khí giới - như đao, kiếm chẳng hạn - là được gã chú tâm nhìn ngó. Không như những khất cái khác cứ luôn ngó nhìn những nhân vật nào mà họ cho rằng có hầu bao thật dầy, thật nặng.
Chính thái độ kỳ quặc của gã đã làm gã tự chuốc họa vào thân.
Có một gã khất cái đang từ xa đi xăm xăm lại chỗ gã.
Gã khất cái mới đến chợt hất hàm :
- Đại huynh ở lộ số nào, phiên hiệu ra sao, đến đây đã được đầu mục chấp thuận chưa?
Gã hành khất bị hỏi liền tỏ ra hoang mang :
- Xin lượng thứ, nhân huynh vừa hỏi lộ số, phiên hiệu là lộ số phiên hiệu gì tiểu sinh không hiểu.
Gã khất cái liền bật cười hô hố, vừa đưa mắt nhìn quanh vừa cất cao giọng như thể muốn phân minh với khá nhiều nhân vật hiếu kỳ vì tình cờ mục kích nên đang giương mắt nhìn. Gã khất cái bảo :
- Kính cáo chư vị bằng hữu. Đồng ý rằng việc sanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-am-giao/2116984/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.