“Hắc Ảnh, ta thật sự sai rồi sao?” Trầm Lạc Phong đứng trong sân thì thào hỏi.
“.....” Hắc Ảnh không trả lời chỉ đồng tình nhín bóng dáng y.
“Ta thực mâu thuẫn, ta lần đầu tiên cảm thấy vô lực như vậy.” Trong sương sớm mang mùi thơm ngát, một trận gió sáng sớm thổi qua, y đứng đó một người đón gió, gió thổi loạn tóc y, nâng lên vạt áo y, lộ ra sự cô độc.
Không biết qua bao lâu, Bạch Vụ cuối cùng từ trong phòng đi ra, Trầm Lạc Phong vội vã bước nhanh tới hỏi, “Hắn thế nào?” Y thanh âm không ổn, sợ nghe ra tin tức không tốt.
“Trước mắt đã không có gì nguy hiểm, may mắn gia kịp thời cho hắn ăn vào ngọc lộ hoàn cửu thiên, kịp thời cung cấp cho hắn nhiều chân khí, ta mới tới kịp cứu hắn. Ngoại thương ta đã xử lý, sau này chỉ cần bôi dược rất nhanh liền tốt. Nhưng nội tạng của hắn chịu thương tích không dễ dàng tốt, cần chậm rãi điều dưỡng. Chủ yếu bởi vì thân thể chịu thương nghiêm trọng, hắn đêm nay có thể bị sốt, ta đã chuẩn bị dược, một khi hắn sốt liền để hắn ăn vào, bất quá bởi vì mất máu quá nhiều, hắn thân thể hiện giờ hư nhược, cho nên không thể chắc chắn chỉ có thể xem thiên ý.”
Nghe Bạch Vụ nói xong, Trầm Lạc Phong vội vàng hướng nơi Liễu Ức Vân trụ đi tới, nhưng bỗng nhiên dừng lại.
“Hắc Ảnh, ngươi cùng Bạch Vụ lưu lại chiếu cố hắn!” Một trận yên lặng sau đó Trầm Lạc Phong ném ra lời này rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ai-phong-van/2380243/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.