Tiêu Sở không nói một lời nhìn Lạc Hoài An, y cầm khăn tay lau đi mồ hôi lấm tấm trên trán của hắn, "Sao anh đổ mồ hôi nhiều vậy, bộ nóng lắm hả? Để em đi hạ nhệt độ điều hoà lại."
Tiêu Sở bỗng mạnh mẽ ôm chầm lấy Lạc Hoài An đang muốn rời đi vào lòng, "An An, mặc kệ tương lai em có giận anh đến thế nào, cũng đừng rời bỏ anh được không?"
Tiêu Manh đưa hai tay nhỏ trắng nõn che mặt lại, giữa ngón tay lộ ra hai con mắt đen láy long lanh.
Lạc Hoài An bị hắn ôm rất chặt, như thể muốn siết chặt y vào trong cơ thể của hắn vậy.
Y vùi đầu vào trong ngực hắn, khẽ thở dài nói: "Anh siết em đau quá."
Tiêu Sở vội buông ra, áy náy nhìn Lạc Hoài An nói: "Xin lỗi em, tại anh kích động quá nên làm đau em rồi."
Lạc Hoài An ấn lên trán hắn, nghiêng đầu nói, " Dạo này anh lạ lắm A Sở."
Nhận ra mình thất thố, Tiêu Sở bèn thu lại biểu cảm trên mặt, "Có hả?"
Lạc Hoài An nhẹ gật đầu, "Anh đang sợ cái gì sao? Tại sao em cứ cảm thấy anh rất sợ hãi vậy?"
Tiêu Sở sững sờ, cúi đầu không nói lời nào, "Không có, chắc là do dạo này anh mệt quá thôi."
Y lắc đầu, "Không giống, anh trông không giống như vậy."
Lạc Hoài An nâng cằm Tiêu Sở lên, "Có câu không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, anh làm chuyện gì có lỗi với em à Tiêu Sở? Hay là anh nɠɵạı ŧìиɦ?"
Tiêu Sở mỉm cười, "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453213/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.