(*) Lòng dạ Tư Mã Chiêu: Tư Mã Chiêu chuyên quyền âm mưu cướp ngôi nhà Nguỵ, ý chỉ âm mưu không che giấu ai được.
Trác Hạo Hi lật cuốn lịch lên xem ngày, Tiêu Dật đứng bên cạnh cẩn thận kiểm tra, "Trác tiên sinh, cơ thể của cậu đã ổn hơn rồi."
Sắc mặt Trác Hạo Hi bỗng trở nên khó coi hơn, nhìn bộ dạng Tiêu Dật kia như trút được gánh nặng, mà cậu còn có thể tưởng tượng được vẻ mặt đắc ý của Mộc Cẩn Hiền lúc nghe được tin này, "Phải không? Chứ tôi không những thấy khó chịu, mà là cực kỳ khó chịu luôn đó." Trác Hạo Hi cúi đầu, trong mắt lộ ra vẻ oán hận.
Tiêu Dật không nở tí nụ cười nào, "Tôi nghĩ chắc là ảo giác của cậu thôi."
Cậu nghiêng đầu nhìn gã, giọng điệu xem thường, "Cảm giác của tôi bị sai sao? Nhưng tôi lại có cảm giác anh chuẩn đoán sai thì có."
Tiêu Dật nâng kính mắt, "Trác tiên sinh, cậu không cần nghi ngờ trình độ khám bệnh của tôi đâu."
Trác Hạo Hi lạnh lùng nhếch miệng, "Tại sao tôi phải tin anh?"
Tiêu Dật tự tin nở nụ cười, hãnh diện nói: "Vì tôi là thần y chứ sao."
Trác Hạo Hi nhìn Tiêu Dật với vẻ mặt sát khí, "Người điên luôn nói mình không điên, mà lang băm thì luôn nói mình là thần y, Tiêu tiên sinh cũng chẳng kém bao nhiêu!"
Tiêu Dật cất bản báo cáo trên tay, "Ha ha tôi biết tâm trạng Trác tiên sinh đang không được tốt, nhưng mà thật sự mà nói ấy, chuyện đó sớm muộn gì cũng xảy ra thôi."
Trác Hạo Hi cười lạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453211/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.