3 năm sau.
Trác Hạo Hi mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với chiếc quần đen dài, đeo kính râm, phong thái nhẹ nhàng bước xuống từ trên máy bay.
Trác Phi Dương mặc một chiếc váy màu xanh lam đứng cạnh xe, làm hấp dẫn không ít ánh nhìn. Trác Hạo Hi đi thẳng đến trước mặt Trác Phi Dương, tháo kính râm xuống, rồi mỉm cười, "Chị yêu của em, lâu quá không gặp, chị càng ngày càng đẹp ra nha."
Trác Phi Dương nhìn Trác Hạo Hi cười cười, "Hạo Hi cũng càng ngày càng có khí chất nghệ sĩ rồi đó, đúng là không uổng công học dương cầm mấy năm nay, nhìn em có sức hấp dẫn hơn trước kia rất nhiều."
Trác Hạo Hi kéo cánh tay của Trác Phi Dương, "Chị quá khen rồi."
"Vừa khen em có hai câu mà đã vậy rồi, thôi lên xe đi." Trác Phi Dương nói với Trác Hạo Hi.
Cậu ngồi ở ghế sau với Trác Phi Dương, nhìn gương mặt xinh đẹp của chị mình, hỏi đùa, "Chị có để mắt đến ai chưa? Có thể được chị em nhìn trúng, chắc chắn là chuyện rất hạnh phúc." Trác Phi Dương lớn hơn mình 2 tuổi, cũng nên đến tuổi lấy chồng rồi.
Sắc mặt Trác Phi Dương thoáng thay đổi, "Chuyện đó để sau này hẳn nói."
Trác Hạo Hi khó hiểu nhìn cô, nhận ra sắc mặt cô không được tốt lắm, nên cũng không hỏi nhiều nữa.
Trác Hạo Hi về nhà được vài ngày, mới biết được Trác gia từ nửa năm trước đã bắt đầu bị xuống dốc, bây giờ gặp phải cạnh tranh thậm chí còn lớn hơn, nhiều tin tức tiêu cực khác liên tiếp xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453201/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.