Lạc Hoài An đi về phía nhà trọ, Tiêu Sở đi theo sau một bước cũng không rời, Lạc Hoài An đi tới trước cửa cũng không nhịn nổi nữa, "Anh còn muốn đi theo tôi tới khi nào?"
Tiêu Sở lúng túng chỉ chỉ căn phòng đối diện phòng Lạc Hoài An, "Anh thuê phòng ở đây."
Lạc Hoài An nhìn cửa đối diện, bỗng có cảm giác như ăn phải ruồi.
Lạc Hoài An mở cửa nhà trọ đi vào, sau đó đóng sầm cửa lại.
Tiêu Sở nhìn cánh cửa bị đóng hồi lâu, rồi không nói lời nào đi vào cánh cửa đối diện.
Tiêu Sở đánh giá căn phòng, căn phòng này hắn vừa thuê được, chưa xem lại kỹ càng, căn phòng nhỏ hẹp, thậm chí phải nói là rất đơn sơ.
Tiêu Sở nhíu mày, hắn nghĩ năm trăm vạn đó ít ra cũng giúp Lạc Hoài An phải sống tốt hơn người bình thường một chút, nhưng với tình cảnh như vậy thì rốt cuộc y đã lấy số tiền kia dùng vào đâu vậy chứ? Tiêu Sở không khỏi nhớ tới người phụ nữ đến quán rượu lúc nãy.
Cả đêm Tiêu Sở không thể chợp mắt được, ngóng tai lên nghe động tĩnh bên Lạc Hoài An, bên kia ồn ào được một chút, thì không còn tiếng động nào nữa.
Tiêu Sở mở to hai mắt nhìn lên trần nhà, một đêm không thể ngủ được.
Lúc mới gặp được Lạc Hoài An, Lạc Hoài An nộp đơn đến công ty của hắn, hắn đứng sau màn che, nhìn Lạc Hoài An cười nhẹ nhàng, thật lâu cũng không thể bình tĩnh lại được. Hắn đã thích Tịch Vân đã lâu, lần đầu gặp được người giống Tịch Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453178/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.