Trác Hạo Hi ngồi trong quán bar, ngước mắt nhìn bartender đang pha chế rượu, bartender đó là người quen cũ của Trác Hạo Hi tên là Lạc Hoài Anh, có thể nói quan hệ với Trác Hạo Hi cũng không hề tệ.
Có lần cãi nhau với Mộc Cẩn Hiền, Trác Hạo Hi đến đây uống rượu, say xỉn đến nổi vừa ôm Lạc Hoài An vừa gào khóc, còn làm vỡ thêm mấy chai rượu, Lạc Hoài An để Trác Hạo Hi ở lại quán bar một đêm, về sau dần thành thói quen, mỗi lần cãi nhau xong, Trác Hạo Hi đều chạy đến quán bar này kể khổ với Lạc Hoài An.
Lạc Hoài An lại vô cùng có kiên nhẫn, vẻ mặt y luôn điềm tĩnh, như đã nhìn thấu thế gian tang thương này.
Quán rượu của Lạc Hoài An không có ánh đèn lấp lánh, cũng không có sân khấu nóng bỏng, chỉ có sự ấm áp nhàn nhạt ở xung quanh. Những đại nhân vật ở ngoài hô mưa gọi gió, có đôi khi sẽ ngồi ở một góc nào đó im lặng uống một ly rượu.
"Hạo Hi, đã lâu rồi cậu mới đến đây!" Lạc Hoài An vừa nói, trên tay linh hoạt cầm chai rượu nhẹ nhàng phảng phất như không cầm vật gì, kỹ thuật pha rượu cao siêu của y làm Trác Hạo Hi không kịp nhìn.
Lạc Hoài An có gương mặt nghiêm nghị, xinh đẹp, nên dễ khiến người khác có cảm tình, trên người tỏa ra loại khí chất khó tả được.
Trác Hạo Hi gật gật đầu, cẩn thận nghĩ, "Vậy trong thời gian qua, An An nhớ tôi hả?"
Lạc Hoài An cúi đầu, đôi mắt trong veo nhìn ánh mắt tò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453163/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.