Trác Phi Dương ném tờ báo về phía Trác Hạo Hi, "Lần này em có thể yên tâm, Mạc Ninh Viễn không sao, mà chắc phải gọi y là Diệp Ninh Viễn."
Trác Hạo Hi nhận lấy tờ báo tỉ mỉ nhìn, Trác Phi Dương khoanh tay, vắt chéo chân ngồi xuống,, cười lạnh nói: "Diệp gia chỉ có một người thiếu gia là Diệp Ninh Viễn, Diệp Ninh viễn dù có là đại thiếu gia chơi bời lêu lổng, thì Diệp gia cũng có thể cung cấp đầy đủ cho Diệp Ninh Viễn, mấy đời áo cơm y cũng không cần lo tới, Giang Minh Dịch có mắt mà không thấy miếng vàng khảm ngọc, uổng phí bỏ qua cục vàng lớn như thế."
Trác Phi Dương nhìn Trác Hạo Hi, thương tiếc nói: "Mắt nhìn của em cũng không tệ, tiếc là người ta chỉ cưới phụ nữ, không đến lượt em!"
Trác Hạo Hi nâng cằm lên, thương cảm nhìn Trác Phi Dương, "Chị, em theo đuổi Ninh Viễn lâu như vậy, y muốn kết hôn, cũng không chịu thông báo cho em biết! Em thật là thương tâm quá đi, rồi chị nói xem tại sao phải nhất định cưới phụ nữ chứ? Em không được sao? Đây quả thực là đang kỳ thị nam nữ quá mức mà, em cảm thấy em đang bị tổn thương vô cùng sâu sắc!"
Trác Phi Dương nhìn vẻ mặt đưa đám của Trác Hạo Hi, sờ lên đầu Trác Hạo Hi, "Làm sao vậy? Em trai à không phải em vẫn luôn rất lo lắng cho y sao? Hiện tại y cũng đã không sao, tại sao em lại phải thương tâm? Được rồi, cũng không phải lần đầu em bị người khác vứt bỏ, trước lạ sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453155/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.