Mạc Ninh Viễn ngẩng đầu, đối diện với sắc mặt khó coi của Giang Minh Dịch và ánh mắt tràn đầy hoài nghi nhìn y.
Mạc Ninh Viễn cười khổ, thì ra, giữa bọn họ ngay cả sự tin tưởng cơ bản nhất cũng chẳng có.
Giang Minh Dịch túm lấy Mạc Ninh Viễn nổi giận bừng bừng hỏi: "Nói! Cậu có bán đứng tôi không?"
Vẻ mặt ác liệt của Giang Minh Dịch chỉ toàn sát khí, Mạc Ninh Viễn nâng khóe miệng chỉ muốn bật cười.
Mạc Ninh Viễn nhìn bốn vách tường lạnh lẽo, chằng hiểu sao, giá đấu thầu không bị lộ vào lúc khác mà lại ngay lúc này, tiền hai ngàn vạn hủy bỏ hợp đồng của y, sợ sẽ bị xem như tiền tham ô đi. Nghĩ tới lúc người kia kêu người bắt mình nhốt lại, nghĩ đến sắc mặt lãnh khốc đó, Mạc Ninh Viễn thật rất muốn cười.
Vì một lúc cuồng dại, chỉ đổi lấy được kết cục bi thảm đến như vậy, thì tại sao y lại không nỡ buông bỏ?
Mạc Ninh Viễn đau đầu vỗ vỗ trán, nội gián không phải là y, vậy sẽ là ai đây?
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân nhè nhẹ, Giang Minh Dịch đi ra mở cửa, Mạc Ninh Viễn ngẩng đầu, nhìn sắc mặt Giang Minh Dịch tràn đầy tức giận, trong lòng dâng lên cỗ khí lạnh.
"Tại sao cậu lại bán đứng tôi?" Giang Minh Dịch nắm lấy vai Mạc Ninh Viễn, tay dùng sức rất lớn, tựa như muốn bẻ nát vai Mạc Ninh Viễn.
"Không phải tôi." Mạc Ninh Viễn thở dài, nhàn nhạt nói.
"Đã đến nước này cậu còn muốn gạt tôi? Nếu không phải cậu bán đứng tôi, thì cậu lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453152/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.