Trác Hạo Hi ngồi trong tù, hít hít mũi, Giang Minh Dịch chết tiệt, rõ ràng là do hắn không đúng! Cậu chỉ là gặp chuyện bất bình nên ra tay nghĩa hiệp, vậy mà, cuối cùng vì cái gì người ở tù lại là cậu a?! Thật sự không công bằng a!
Trác Hạo Hi ôm đầu gối, một bên mắng chửi Giang Minh Dịch, một bên ủy khuất...
"Thật thảm hại a!" Hai tay Mộc Cẩn Hiền đút trong túi áo khoác, từng bước một đi đến cửa ngoài nhà lao, ung dung nhìn Trác Hạo Hi, Trác Hạo Hi nhìn bộ dáng Mộc Cẩn Hiền đang cười trên nỗi đau của người khác, thì tức đến sôi máu.
Trác Hạo Hi vừa thấy Mộc Cẩn Hiền, trong lòng một cỗ hối hận kia, trong khoảnh khắc đều ném ra sau đầu, ưỡn thẳng sống lưng nói: "Ai nha, đây không phải Mộc tiên sinh sao? Ngài cũng phạm tội gì nên phải vào đây a."
"Em rất hi vọng tôi vào đây sao?" Mộc Cẩn Hiền đứng ở ngoài cửa, từ trên cao nhìn xuống hỏi. Trác Hạo Hi ngồi dựa trên tường khẽ nghiêng, "Vấn đề không phải là tôi không hi vọng anh phải vào đây, mà là anh sớm phải vào đây mới đúng. "
Mộc Cẩn Hiền lười biếng đứng ở ngoài cửa nhà lao, cũng không tức giận, thái độ thanh thản mà nói: "Em nghĩ rằng tôi là em à? Không có tí đầu óc, cứ thế tự đưa mình phải vào đây, thật đáng thương a! chậc chậc..."
Trác Hạo Hi nhăn mặt lại, lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộc Cẩn Hiền, "Tôi tự để bản thân phải vào đây thì sao? Tôi vô cùng vui vẻ đấy, nơi này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453148/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.