Trác Hạo Hi nhìn trên đầu Mạc Ninh Viễn cột vải băng, trong lòng xẹt qua một tia lo lắng.
"Ninh Viễn, anh làm sao vậy? Đầu của anh bị sao vậy?" Trác Hạo Hi lo lắng nói.
Mạc Ninh Viễn ủy khuất mà nhìn Trác Hạo Hi, khóe miệng bĩu lên, "Không cẩn thận đụng phải đầu, anh đau quá a, đau quá, đau quá a!"
Trác Hạo Hi sờ lên băng gạc trên trán Mạc Ninh Viễn, băng gạc trắng như tuyết, ẩn ẩn hiện ra tơ máu, "Chắc là đau lắm, đều đã chảy máu hết cả rồi, anh cũng thật là, luôn lỗ mãng như vậy, cũng không biết cẩn thận một chút."
Mạc Ninh Viễn nắm lấy tay Trác Hạo Hi, nhỏ giọng khóc thút thít mấy lần, "Thật sự là rất đau, đau đến nỗi anh muốn khóc luôn a."
Trác Hạo Hi sờ mặt Mạc Ninh Viễn, ôn nhu nói: "Muốn khóc thì khóc đi, ở trước mặt em, không cần phải sợ mất mặt."
Mạc Ninh Viễn tràn đầy cảm động nhìn Trác Hạo Hi, lập tức do dự một chút, ấp úng mà nói: "Hạo Hi, vẫn còn người ngoài ở đây!"
Giang Minh Dịch nhẹ cười đứng ở một bên, bỗng nhiên kéo cánh tay Mạc Ninh Viễn qua, "Tôi không có tâm tình nhìn hai người các cậu đóng kịch, Trác Hạo Hi, bây giờ cậu có thể rời khỏi đây."
Giang Minh Dịch giơ tay chỉ về phía bậc thang, ra hiệu Trác Hạo Hi mau rời đi.
Hắn đã điều tra qua, trước lần tiệc sinh nhật của Trác Vân Tường, Trác Hạo Hi và Mạc Ninh Viễn căn bản chưa từng có qua lại, cái gọi là ám độ trần thương cũng là không có, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453139/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.