Trác Hạo Hi choáng váng đi vào nhà, chuyện xảy ra gần đây, đều quá khiêu chiến thần kinh của cậu, làm cậu thật là khó xử.
Trác Phi Dương đi tới trước mặt Trác Hạo Hi, nhìn Trác Hạo Hi ngã quắp ở trên ghế sa lon, đôi mắt đẹp nháy lên, "Hạo Hi, sao bộ dạng em cứ như bị chà đạp vậy, chẳng lẽ em cùng Mạc Ninh Viễn, cái kia cái kia."
Trác Hạo Hi vô lực liếc Trác Phi Dương, "Chị, chị đừng suy nghĩ lung tung, em và Ninh Viễn còn chưa tới loại chuyện kia."
Trác Phi Dương tiến đến trước mặt Trác Hạo Hi, bên trong đôi mắt sạch sẽ bắn ra bốn phía, "Không đến loại chuyện kia, vậy tới chuyện nào rồi?"
Trác Hạo Hi đau đầu nhìn Trác Phi Dương, bất đắc dĩ nói: "Chị, em và Ninh Viễn chỉ là đang diễn kịch.
Trác Phi Dương chống nạnh, "Được rồi, Ninh Viễn, Ninh Viễn, kêu thân thiết đến vậy, còn nói không có gì, em trai à, thật là nhìn không ra a! Ngay cả người của Giang Minh Dịch em cũng dám động vào, em cũng được đấy."
Trác Hạo Hi đặt tay lên trán, "Chị, chị đừng nói nữa, hiện tại em có cảm giác rất mờ mịt."
Trác Phi Dương kéo tay Trác Hạo Hi, "Hạo Hi, chuyện này không có gì để mờ mịt, em chỉ cần có lòng kiên định niệm trong lòng em rằng em chỉ muốn ôm mỗi người kia thôi là được rồi, em biết chị vốn dĩ đã tuyệt vọng rồi, có điều, Mạc Ninh Viễn y chính là nằm dưới, bởi vậy, em còn có chút cơ hội."
Trác Hạo Hi Lạp nắm lấy tay Trác Phi Dương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453135/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.