Mộc Cẩn Hiền đắng chát cười cười, "Hạo Hi, tôi thích cậu, rất thích cậu."
Trác Hạo Hi bất đắc dĩ nở nụ cười, kiếp trước cầu được nói chuyện cũng không cầu được, kiếp này rốt cuộc cũng đạt được, nhưng cậu lại không cần, "Học trưởng, tôi không thích anh."
Mộc Cẩn Hiền nắm lấy cánh tay Trác Hạo Hi, "Cậu hận tôi không thích cậu có phải không? Cậu chỉ là chọc tức tôi thôi đúng không?"
Trác Hạo Hi có chút bất đắc dĩ kéo mở tay Mộc Cẩn Hiền ra, thở dài, rất nghiêm túc nói: "Học trưởng, tôi thật sự không có tình cảm với anh."
Mộc Cẩn Hiền nhìn Trác Hạo Hi thật sâu, "Cậu là nghiêm túc?"
Trác Hạo Hi trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt tràn đầy nghiêm túc, "Tôi nghiêm túc, thật sự nghiêm túc."
Mộc Cẩn Hiền cực lực nhìn Trác Hạo Hi muốn nhìn ra một chút biều tình khác trên mặt cậu, trong lòng nổi lên cuồn cuộn lạnh lẽo."Hạo Hi, cậu thật tuyệt tình!"
Trác Hạo Hi gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, "Ừm, tôi rất tuyệt tình, tôi so với tiểu sư muội Lệnh Hồ Xung còn tuyệt tình hơn." Cho nên anh vẫn là nhanh lên một chút té ra chỗ khác.
Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay Trác Hạo Hi, "Hạo Hi, cậu tuyệt tình không sao, tôi có tình cảm với cậu là được rồi, tôi bây giờ bắt đầu theo đuổi cậu có được không?"
Trác Hạo Hi đầu lắc giống trống lúc lắc, "Không được, mộc học trưởng, lúc tôi theo đuổi anh, anh cảm nhận được cái gì? Có phải cảm giác bên người luôn luôn có con ruồi đang bay, à không, là con muỗi đang bay, ong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453126/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.