"A!" Trác Hạo Hi phát ra một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, hai con ngươi đều là nước mắt, Trác Hạo Hi hít vào thở ra thật sâu, trên chân truyền đến đau đớn, suýt chút nữa là phá hủy thần chí của cậu, ai nói bác sĩ đều là thiên sứ áo trắng chứ, rõ ràng bác sĩ chính là mặt người dạ thú, cầm thú.
Quá độc ác, ra tay quá độc ác, cậu còn chưa chuẩn bị xong mà cứ như vậy hại cậu, cậu cũng chưa được tiêm thuốc tê đâu.
Thanh thiên bạch nhật, ở trong vườn trường A Đại, có vài nụ hoa hồng chớm nở cùng bao nhiêu miêu hồng lá xanh, ở bên cạnh thế mà mọc lên khỏa cỏ dại, khỏa cỏ dại này ở phòng trường y trưởng thành khỏe mạnh, sở trường là hại những đóa hoa hồng, trường học vậy mà mặc kệ, không thể chấp nhận như vậy được.
"Đau không?", "Thiên sứ" Áo Trắng ngẩng đầu, hỏi Trác Hạo Hi, "Thiên sứ" hiền lành ung dung cười, vẻ mặt hiền lành ân cần, nhìn gương mặt Trác Hạo Hi đối diện ôn hòa vô hại nhẹ gật đầu, "Đau."
"Thiên sứ" nâng lên khuôn mặt anh tuấn, nhìn Trác Hạo Hi, thanh âm trong trẻo mà nói: "Đau là được rồi, bó xương là sẽ đau."
Kèm theo câu nói này là tiếng hét thảm của Trác Hạo Hi lần nữa phát ra."Ô ô..." Trác Hạo Hi đáng thương nức nở, trong mắt chứa đầy nước mắt.
Mộc Cẩn Hiền đứng ở một bên, nhìn hoảng sợ run rẩy, "Bác sĩ, có thể nhẹ một chút không?"
Trác Hạo Hi hít mũi, mặc dù cảm thấy Mộc Cẩn Hiền là mèo khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453120/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.