Trác Hạo Hi nhìn Mộc Cẩn Hiền có chút mờ mịt, đèn đường tản ra ánh sáng vàng nhu hòa, đột nhiên Trác Hạo Hi cảm thấy, ánh mắt thâm trầm của Mộc Cẩn Hiền, như là đèn pha sáng ngời.
Trác Hạo Hi giật giật khóe miệng, nói: "Hi, học trưởng anh cũng ở đây?"
Mộc Cẩn Hiền nhìn áo choàng trên người Trịnh Hiểu Hiểu, ánh mắt giống như có gai.
Mộc Cẩn Hiền lạnh lùng cười, Trác Hạo Hi nhịn không được tim gan bang bang nhảy lên.
Trác Hạo Hi không nhịn được lại bắt đầu nhức đầu, đúng là không nên chọc đến hắn, nên tránh đi thì tốt hơn, nhưng mà nếu cậu trốn đi, Mộc Cẩn Hiền sẽ lại dây dưa không bỏ muốn đuổi theo cậu không tha.
Trác Hạo Hi lộ ra một nụ cười khổ, trong sát na, cậu nhớ không biết là ai nói một câu, yêu đương chính là phạm tiện, người này tiện xong đến người kia tiện, phong thủy luân chuyển, rồi đến hiện tại Mộc Cẩn Hiền lại là phạm tiện.
Trịnh Hiểu Hiểu có chút cảm giác không thoải mái, cô không phải đồ đần, đương nhiên sẽ nhìn ra Mộc Cẩn Hiền đối nàng có lòng căm thù, hơn nữa còn là bởi vì Trác Hạo Hi.
Cô không phải không nghe nói qua, nguyên lai Trác Hạo Hi và Mộc Cẩn Hiền là tình lữ, nghe nói, Trác Hạo Hi yêu Mộc Cẩn Hiền muốn chết, thế nhưng người nói lời chia tay cũng là Trác Hạo Hi, nghe nói, Trác Hạo Hi là biết mình không có hi vọng, cậu mới vứt bỏ toàn bộ mặt mũi Mộc Cẩn Hiền.
Lời đồn cuối cùng vẫn là lời đồn, cô thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453116/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.