Trác Hạo Hi tâm nhảy bịch bịch, có quá vô sỉ hay không! Mộc Cẩn Hiền thế mà dụ hoặc cậu, nhưng cậu là chống lại được dụ hoặc.
Không phải chỉ là học bổng thôi sao? Không phải chỉ là tiền tiêu vặt thôi sao? Thật nhiều thật nhiều tiền! Trác Hạo Hi hít mũi một cái, đại trượng phu không thể vì học bổng mà khom lưng, cậu thà chết chứ không chịu khuất phục.
"Mộc học trưởng, năng lực tôi có hạn." Trác Hạo Hi có chút ai oán nhìn Mộc Cẩn Hiền nói, nếu như cậu có năng lực như Mộc Cẩn Hiền, cậu cũng nguyện ý năng giả đa lao(*)! Nhưng mà thương hại cậu chính là cái bao cỏ thôi a!
(*)Năng giả đa lao: người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm
Mộc Cẩn Hiền kéo tay Trác Hạo Hi."Việc này chúng ta ra ngoài rồi nói sau."
Trác Hạo Hi bị Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay, lập tức giật mình, đây là lần đầu tiên Mộc Cẩn Hiền nắm tay cậu, Trác Hạo Hi có chút mất tự nhiên mà lắc lắc, không thể vứt ra được, Trác Hạo Hi dùng sức lắc lắc, Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay Trác Hạo Hi chặt hơn.
Hàn Lâm nhìn Mộc Cẩn Hiền nắm lấy tay Trác Hạo Hi, lông mày nhíu chặt.
Trác Hạo Hi quay đầu nhìn Hàn Lâm một chút, Hàn Lâm lạnh lùng quay mặt sang, ở sâu bên trong đôi mắt cất giấu oán hận thật sâu sắc, Trác Hạo Hi có chút không biết nên làm gì mà thở dài, kỳ thật cậu chính là vô tội nha!
Cậu cũng không biết tên gia hỏa Mộc Cẩn Hiền này là hít phải ngọn gió nào, gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453103/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.