Chuông tan học vang lên, Trác Hạo Hi nhang chóng dọn dẹp bàn, "Bây giờ cậu định đến hoa viên chờ Mộc học trưởng hả?"
Trác Hạo Hi giơ tay lên, nhìn đồng hồ trên tay, "Hiện tại mới 11 giờ rưỡi, cách đó còn tới nửa tiếng, ăn cơm trước rồi đi." Mộc Cẩn Hiền kia cũng không phải là loại người đúng giờ, nên cậu có đi sớm thì chẳng có ích gì, dựa theo kinh nghiệm ở kiếp trước, tên kia ít nhất phải 2 tiếng nữa mới đến.
Lâm Hạ Y vui mừng nói: "Tôi đi ăn với cậu có được không?"
Ánh mắt Trác Hạo Hi quỷ dị nhìn Lâm Hạ Y, chẳng lẽ hiện tại trên mặt cậu có viết sắp bị vứt bỏ, cho nên con bé này không biết tránh hiềm nghi? "Bạn học, cậu không có bạn trai sao?"
Lâm Hạ Y lắc đầu, "Không có!"
Trác Hạo Hi âm thầm lắc đầu, trên đời này con gái tốt sao mà nhiều thế, nhưng cậu cũng không phải là loại người tốt, "Cô gái à, thật ra tôi thích đàn ông."
"Nhưng người Mộc học trưởng thích là Hàn..." Lâm Hạ Y nói đến nửa chừng đột nhiên ngừng lại.
Trác Hạo Hi ngây ngốc nhìn Lâm Hạ Y, hoá ra, kẻ trong cuộc u mê, người ngoài cuộc rõ ràng nha, chuyện Mộc Cẩn Hiền thích Hàn Lâm mọi người đã sớm biết, mà cậu lại ngây ngốc mơ mơ màng màng, Trác Hạo Hi đột nhiên nghĩ đến một ca khúc:
Bán tôi yêu buộc ta rời đi
Sau cùng biết chân tướng nước mắt tôi rơi xuống
Bán tôi yêu anh mang lương tâm nợ..."
Trác Hạo Hi nhắm mắt lại, thì ra lời bài hát này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-lao-tu-khong-can-nguoi-nua/453091/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.