Alpha khó xử hỏi: "Em có thể đổi chủ đề không?"
Phạm Tiểu Điền ôm chăn cọ cọ Kinh Qua: "Được ạ." Sau đó Alpha vừa thở phào nhẹ nhõm, cậu đã hỏi dồn: "Anh mang ba con sói đến gặp em, muốn thành kết với em sao?"
Chủ để này có đổi cũng vậy thôi.
"Phạm Tiểu Điền à!" Kinh Qua búng trán cậu.
Phạm Tiểu Điền chớp mắt như thể tội nghiệp lắm: "Em đoán sai ư?"
Nắng chiều ở cuối chân trời rực cháy thành miền biển lửa, chiếu rọi khuôn mặt của Phạm Tiểu Điền. Alpha đưa tay sờ khuôn mặt mềm mịn như bông, nỗi khó xử trong lòng cứ vậy mà tan đi trước ánh mắt trong treo của người thương.
"Không sai." Kinh Qua thản nhiên thừa nhận: "Anh thích em, tưởng em sắp đến kỳ nên mang ba con sói đến để đánh dấu em."
"Ồ." Ánh sáng rực rỡ hội tụ trong đôi mắt Phạm Tiểu Điền: "Nói vậy là chuyện Đại Hắc giao phối có hy vọng ạ?"
Nghe như kiểu bé chó nhà em ấy còn quan trọng hơn cả mình.
Kinh Qua khó khăn lắm mới lấy được can đảm, giờ đây biến thành bong bóng bị chọc thủng, phụt một hơi rồi biến mất dạng. Alpha tức giận đè Phạm Tiểu Điền xuống giường: "Anh quan trọng hay chó A nhà em quan trọng?"
Phạm Tiểu Điền híp mắt cười: "Đều quan trọng." Cậu được đà ôm cổ Kinh Qua, đến gần ngửi ngửi: "Anh... anh quan trọng hơn một xíu."
Gò má cậu hơi ửng hồng, ngửi mùi pheromone Alpha nên say đắm, đạp chân vài cái yếu xìu rồi nằm liệt trên giường, cổ áo rũ xuống. Thế là Alpha được nước cắn nhẹ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cut-di-alpha/213036/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.