Chương trước
Chương sau
Tiểu Vân im lặng, chẳng lẽ công chúa phải gả cho Tê Vương thật ư?

Nàng ta là thị nữ thiếp thân của công chúa, sau này cũng phải đi theo công chúa. Nàng ta đã xem chân dung của Tề Vương rồi, dáng vẻ vừa xấu vừa già kia, nàng ta sẽ không bao giờ chấp nhận.

Hơn nữa nghe đồn Tê Vương quen thói háo sắc, những nữ nhân bên cạnh ông †a chưa từng sống quá ba năm.

“Lục muội, ta đã bảo muội là đừng có hiểu chuyện như vậy rồi mà.” Khi hai người đang im lặng, cửa Vân Khê Các chợt bị đạp toang hoác, Cố Thừa Húc khoanh hai tay trước ngực, hơi bất đắc dĩ nhìn Cố Hi.

“Chẳng phải chỉ là Tê Quốc thôi sao, tam ca của muội đã sợ bao giờ đâu.” “Tam cal”

Tuy chỉ bị giam lỏng mấy ngày, nhưng nỗi dẫn vặt trong lòng lại không thể nào tưởng tượng được. Vừa nhìn thấy tam ca, Cố Hi lập tức nhào qua ôm chầm lấy hẳn ta, những giọt nước mắt to như hạt đậu rơi lã chã.

“Tam ca, ta không muốn gả cho Tề Vương, huynh mau nói với phụ hoàng đi mà. Huynh quản lý ba mươi vạn binh mã Đại Chu, huynh đi nói, phụ hoàng nhất định sẽ đồng ý.”

Cố Thừa Húc toát mồ hôi kéo lục muội ra khỏi người mình, sau khi che mắt mọi người mới nhìn lục muội đáng yêu của mình.

“Muội đừng nói lung tung những lời này, ai không biết sẽ tưởng là ta muốn ép vua thoái vị đấy.”

Mặc dù hắn ta quản lý khá nhiều binh mã của Đại Chu, nhưng có vài lời không thể nói lung tung. Nay phụ hoàng không còn oai phong mưu lược như hồi trẻ, lại còn giao hết quyền lực cho đại ca, một khi để người nào đó xấu bụng nghe thấy những lời này, rất có thể hắn ta sẽ mất đi binh quyền.

“Vậy ta phải gả cho Tê Vương thật hả?” Cố Hi cũng biết mình nói sai, bèn nhỏ giọng lẩm bẩm.



Cố Thừa Húc cười khi Muội muốn tìm Giang Triệt có đúng không, hắn về rồi”

“Ta có một cách có thể giúp muội không phải gả cho Tê Vương, nhưng có thể sẽ gây ảnh hưởng xấu đến thanh danh của muội.”

Cố Hi ngẩn ra: “Huynh định chuốc say hắn à?”

Cố Thừa Húc vỗ tay một cái, nụ cười trên môi càng thêm rạng rỡ: “Không hổ là huynh muội ruột thịt, đoán một cái là đúng ý của ta luôn.”

“Dù không cần điều tra thì muội cũng biết tính cách của Giang Triệt mà, chắc chắn hắn sẽ là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí vị hôn phu, thiên phú hay xuất thân còn không sợ Tề Quốc thì cần gì nói đến đại hoàng huynh.”

“Đưa muội lên giường của hắn, dù có ra sao muội cũng đều có thể thoát khỏi cuộc thông gia với Tê Quốc.”

“Tất nhiên đưa lên giường cũng không cần phải xảy ra việc gì thực chất, chỉ cần người ngoài biết rằng cô nam quả nữ ở chung một phòng, lửa gần rơm nên bén là được rồi. Tê Quốc có thực lực mạnh đến đâu thì cũng không dám ra tay với Tiên gia, mà Đại Chu có mối quan hệ với Tử Tiêu kiếm tông cũng có thể khiến cho. đối phương e sợ.”

Cố Hi liếc qua Tiểu Vân, thấy nàng ta đi xa rồi mới đỏ mặt hỏi: “Chuyện này có thành công được không ạ?”

Nói thật thì nàng ta hơi dao động, cũng khiếp sợ trước ý tưởng to gan của tam ca.

Nàng ta vốn định tìm Nho sinh, muốn thông qua thư viện Vô Nhai để chứng minh rằng giá trị của mình ở Đại Chu cao hơn khi gả cho Tê Quốc đến mức nào, nhưng sau khi biết Giang Triệt cũng tới Đại Chu, nàng ta lập tức đổi ý.



Nàng ta thích hắn, muốn nói cho tất cả mọi người đều biết điều đó, khiến cho đại hoàng huynh hiểu lầm mối quan hệ giữa họ.

Mặc dù Giang Triệt không giỏi Nho đạo, cũng chắc chắn không thể có thành tích tốt ở thư viện Vô Nhai, nhưng được cái xuất thân mạnh, thiên phú xuất sắc, hơn nữa còn là đệ tử của Thanh Nguyệt tiên tôn, đến lúc đó dù Giang Triệt không muốn cưới nàng ta, nàng ta cũng có thể tuyên bố sống độc thân không gả cả đời.

Dù sao chí hướng của nàng ta cũng không nằm ở khuê phòng mà là giang hồ.

Vốn dĩ nàng ta nghĩ như vậy, nhưng nó lại có vẻ rất ngu ngốc so với ý tưởng của tam ca.

Cố Thừa Húc tức cười, bèn cười khẽ nói.

“Yên tâm đi, nếu muội không màng tới thanh danh thì chắc chắn sẽ thành công. Giang Triệt còn đến Vạn Hoa Lâu uống rượu kia mà, muội đừng lo nghĩ phải làm thế nào, cứ giao cho ta là được.”

“Xuất cung với ta trước cái đã.”

Cố Hi mừng rỡ, vui vẻ đi theo sau tam ca của mình, Tiểu Vân thấy thế cũng hớt hải đi theo. Về phần đại hoàng huynh, lúc biết Yến Vương dẫn Cố Hi ra ngoài, hắn ta không còn ý định ngăn cản nữa.

Dẫu sao hai người này cũng là đứa con do phi tử phụ hoàng yêu thương nhất sinh ra, nếu không nhờ thân phận trưởng tử, hắn ta sẽ hoàn toàn không có cơ hội tranh giành hoàng vị.

Dù có ngăn cản thì sao, có khi hắn ta còn sẽ bị dạy cho một bài học nữa kìa.

Dù gì cũng do hẳn ta giam lỏng Cố Hi khi chưa có sự cho phép của phụ hoàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.