91
Tất nhiên những người khác cũng phát hiện ra Văn Tự nên hỏi hắn sao lại chạy sang đây.
Chỉ thấy Văn Tự ung dung bình thản nói: "Tớ gặp người quen nên tới chào hỏi thôi, có sao không?"
Mấy nam sinh ngồi cạnh hắn vui vẻ phụ họa: "Đúng đúng đúng, bọn tớ học chung lớp mà."
Thảo nào ngay từ đầu tôi đã thấy mấy người này khá quen, thì ra đều là khoa máy tính.
"Phắc, thì ra các cậu học chung lớp, sao lúc nãy không nói hả!" Có người thắc mắc.
"Lúc lớp trưởng tới bọn tớ có gọi cậu ấy nhưng chắc ở đây ồn quá nên cậu ấy không nghe được!" Nam sinh ngồi cạnh Văn Tự nói.
Hiển nhiên mọi người đều tin lời Văn Tự nhưng tôi vẫn còn hoài nghi, sao sớm không chào muộn không chào mà cứ phải đợi tôi sang bàn bên hôn người ta mới tới đây chứ.
Đúng lúc này, đột nhiên có người nói một câu: "Văn Tự cũng đến đây rồi, vậy Ninh Nhiên hôn cậu ấy luôn đi! Phù sa không chảy ruộng ngoài mà!"
Sau đó mọi người bắt đầu nhao nhao lên.
"Đúng đúng, hôn Tự ca hôn Tự ca!"
"Sinh viên chăm chỉ Văn Tự đã đến đây rồi, không hôn cậu ấy thì hôn ai, mọi người thấy đúng không!"
"Ninh Nhiên mau hôn đi chứ, đang chờ đây này!"
"......"
Đến lạy đám hùa này luôn! Hôn cái rắm!
Tôi mặc kệ định bỏ chạy, ai ngờ vẫn bị đám người kia níu lại.
Bọn họ đẩy tôi về phía Văn Tự, trong lúc xô đẩy tôi lảo đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cup-dien-toi-bi-ban-cung-phong-hon-trom/2507140/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.