125
"Chuyện gì cơ?" Tôi lí nhí hỏi.
Văn Tự ngồi dậy trên đệm rồi nói: "Cậu đi theo tớ."
Chậc, còn ra vẻ thần bí nữa chứ.
Vì tò mò nên tôi vẫn theo hắn ra khỏi lều, hắn cầm đèn pin dẫn tôi men theo đường núi quanh co rồi băng qua rừng cây rậm rạp, cuối cùng đến một sân thượng bằng gỗ trống trải, bên dưới có dòng suối nhỏ chảy róc rách, sóng nước lấp loáng dưới ánh trăng vằng vặc hệt như biển sao vậy.
Trên sân thượng còn có một chiếc võng tổ chim hình tròn cực lớn, có thể xem là phiên bản phóng đại của tổ chim, giống y như thật. Trên võng lót thảm đan bằng mây tre thuận tiện cho du khách ngồi.
Tôi lập tức ngồi xuống rồi vui vẻ hỏi Văn Tự: "Sao cậu tìm được chỗ này vậy?"
"Lúc nãy tớ nghĩ đã không thấy sao băng thì lên mạng tìm xem trên núi có chỗ nào hay ho không." Văn Tự ngồi xuống cạnh tôi rồi nói tiếp, "Sau đó tìm ra chỗ này."
"Cậu mới tới đây lần đầu à? Ban nãy không thấy cậu cầm điện thoại dò đường làm tớ cứ tưởng cậu từng tới đây rồi chứ." Tôi ngạc nhiên nói.
Văn Tự chậm rãi đáp: "Tớ chưa tới bao giờ, địa hình chỗ này cũng không phức tạp lắm nên nhìn một lần là nhớ ngay."
Chậc, sinh viên xuất sắc đều là đã thấy thì không quên được sao?
126
Chỗ này tuy đẹp nhưng đêm hôm khuya khoắt, chỉ có dòng suối nhỏ phản chiếu ánh trăng lung linh để ngắm chứ thật ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cup-dien-toi-bi-ban-cung-phong-hon-trom/2507130/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.