154
Phắc, Cố Dương về lúc nào vậy, chắc nãy giờ hắn chưa nghe được gì đấy chứ?!
Sợ bị người bên ngoài phát hiện trong phòng vệ sinh có hai tên con trai nên tôi không dám nhúc nhích mà để mặc Văn Tự ức hiếp môi mình.
Nhưng tên này lại được đà lấn tới, thừa dịp tôi không dám phản kháng còn luồn đầu lưỡi vào nữa.
Tôi vừa thẹn vừa tức, tên rùa thúi này, bên ngoài có người mà còn dám làm thế.
Cố Dương đứng ngoài vừa đập cửa rầm rầm vừa gọi lớn: "Anh Nhiên?! Anh Nhiên!"
Nhìn khí thế này xem ra tôi còn làm ngơ nữa thì hắn sẽ phá cửa xông vào mất.
Không còn cách nào, tôi đành phải cố hết sức quay đầu đi ngăn cản Văn Tự chà đạp miệng mình rồi thở hồng hộc, sau đó nói thật nhỏ chỉ đủ cho Văn Tự nghe được: "Đừng mà, để tớ nói với Cố Dương một tiếng đã."
Lúc này tôi mới thấy rõ mặt Văn Tự, không còn vẻ ung dung bình thản như thường ngày mà trong mắt tràn đầy dục vọng, cứ như muốn nuốt chửng tôi vậy, tôi sợ đến nỗi không dám nhìn hắn nữa.
"Ừ, nghe lời Nhiên Nhiên." Văn Tự kề vào tai tôi thì thầm làm tai tôi ngứa ran.
Tên rùa thúi này tự dưng gọi tôi Nhiên Nhiên làm gì chứ, ngượng chết được.
Nhưng tôi không rảnh so đo với hắn mà nói vọng ra cửa với Cố Dương: "Ừ, anh đây, anh đang đi toilet!"
"Thế ạ, lúc nãy em nghe có mấy tiếng động lạ, cũng là của anh Nhiên sao?" Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cup-dien-toi-bi-ban-cung-phong-hon-trom/2507119/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.