Hoắc Nhĩ Phi vội vàng gật đầu, chờ người bảo vệ kia đi xa, không thể làm gì khác hơn là cắn chặt môi dưới nghĩ đối sách, người đàn ông thúi đáng chết! Làm gì mà không nhận điện thoại! Người của tập đoàn Thư Á sao lại xấu xa như vậy! Hu hu...
Lại còn muốn đuổi cô đi ra ngoài! Lệ rơi...
Bởi vì ngồi máy bay một đêm, cô gần như vừa mệt vừa đói, tựa vào trên ghế sa lon liền ngủ mất rồi, khi cô đang ngủ say sưa thì có một cái tay không biết sống chết đẩy cô.
“Tiểu thư, tỉnh...”
Bất động.
“Tiểu thư, đã mười lăm phút rồi, nếu cô không đi ra tôi sẽ gọi người tới...”
Vẫn bất động.
Nhân viên bảo vệ tức giận, đẩy một cái.
Hoắc Nhĩ Phi lảo đảo, ngã nghiêng trong ghế sa lon, động tác khổng lồ cuối cùng đánh thức cô, xụ mặt nhìn đầu sỏ đánh thức cô, ánh mắt tối tăm nhỏ nước.
“Anh không biết quấy rầy giấc mộng đẹp của người khác là một chuyện rất không có đạo đức sao? Anh đẩy như vậy, không sợ tôi trượt chân một cái ngã dập đầu sao? Anh bồi thường nổi sao?” Hoắc Nhĩ Phi mím miệng quở trách từng câu.
Nhân viên an ninh bị cô nói ngẩn người, ngay sau đó phản ứng kịp, nhớ tới mục đích ban đầu của mình, “Tiểu thư, nơi này không phải chỗ để ngủ, mời rời đi, nếu không tôi thật sự gọi người tới!”
“Ngủ một cái sẽ chết hả! Thư Á các người sao hẹp hòi như vậy chứ! Tôi lại không làm chuyện gì phạm pháp, các người phải đề phòng tôi như vậy sao?” Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553863/chuong-123-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.