Chương trước
Chương sau
Tròng mắt đen của Thư Yến Tả khẽ híp lại, nhìn chằm chằm cô gái nhỏ quật cường trước mắt, không có một xu liên quan đến cô! Tốt! Tốt! Rất tốt!! Anh nhất định sẽ khiến cho cô biết rốt cuộc có liên quan đến cô mấy đồng.
Nước nóng hổi nhuộm lên mặt hai người một tầng đỏ thật mỏng, nhất là Hoắc Nhĩ Phi, bởi vì vừa kích động, trên mặt càng thêm đỏ.
Khi hai người đang giằng co không xong, trên bầu trời bóng đêm đang nồng có bông tuyết lơ lửng có lực bay lên, rơi vào trên đầu, trên lỗ tai, trên bả vai... Hai người.
“Wow! Tuyết rơi...” Một tháng nay gần như Hoắc Nhĩ Phi nhìn thấy tuyết ngày ngày, nhưng cảm giác tuyết rơi khi ngâm nước nóng như vậy tuyệt đối không phải bình thường.
Cô rất vui vẻ đưa tay ra, định đón lấy từng mảng bông tuyết như hình ngôi sao, tròng mắt cong lại thành hình vầng trăng non.
Thư Yến Tả hình như cũng bị cô lây đến, vốn định đưa tay sờ mặt cô, thấy cô nhìn mình khó hiểu, ngược lại phủi bông tuyết rơi từng mảnh trên tóc cô.
Đột nhiên, nghiêng đầu hôn lên, khiến cho Hoắc Nhĩ Phi bất ngờ không kịp đề phòng, hoàn toàn ngây dại.
“Mèo nhỏ, anh yêu em.” Lần đầu tiên trong cuộc đời Thư Yến Tả nói lời tâm tình ngứa ngáy như vậy, Hoắc Nhĩ Phi dinendian.lơqid]on ngây ngốc bị anh hôn một cái chóng mặt, bông tuyết bay rơi lả tả trên người hai nam nữ đang đóng cảnh triền miên, có một vẻ lãng mạn duy mỹ.
Lúc nào bị ôm rời khỏi mặt nước, Hoắc Nhĩ Phi đã không nhớ rõ, chỉ biết trong lúc mơ mơ màng màng bị Thư Yến Tả ôm ngang vào trong phòng, sau đó khăn tắm ướt nhẹp bị lấy xuống, hai người đều không mảnh vải che thân ngã xuống giường.
“Ưmh... Ưmh...” Hoắc Nhĩ Phi bị hôn đến cả người nóng ran, da thịt mới vừa rồi ngâm nước nóng nhiệt độ vốn chưa bớt, giờ phút này càng thêm như những đốm nhỏ nóng bóng lửa cháy lan ra đồng cỏ.
Thư Yến Tả lưu luyến quên về ở cổ cô, dâu tây còn chưa hoàn toàn mất hết lại một lần nữa đỏ rừng rực, một tay vuốt ve nụ hoa đã sớm đứng thẳng trước ngực mèo nhỏ, một tay khác mò về phía dưới cô, công thành chiếm đất.
Hoắc Nhĩ Phi cảm giác bản thân mình nhất định rất xấu xa, cũng bởi vì khuya ngày hôm trước xảy ra tình một đêm với người đàn ông khác, bây giờ mình lại động tình nhanh như vậy, toàn thân giống như lửa đốt, không chiếm được thoải mái.
Cảm nhận được nụ hoa ở ngực bị người đàn ông phía trên ngậm trong miệng mút vào, cô không kiềm chế được rên rỉ, tiếng rên rỉ này kích thích Thư Yến Tả thật sâu.
Được sự cổ vũ giống như càng thêm hung hăng gặm cắn, đôi tay Hoắc Nhĩ Phi ở trên lưng Thư Yến Tả cào không chút ý thức, phía dưới càng thêm ươn ướt.
...
Thư Yến Tả gầm nhẹ một tiếng, tiến vào trong cơ thể mèo nhỏ, cảm giác khít khao đó vững vàng bao quanh lấy anh, khiến cho anh muốn ngừng mà không được, hung hăng rung động.
“Ừ... A... Ừ...” Hoắc Nhĩ Phi không nhịn được rên rỉ, thừa nhận từng đợt rung động người đàn ông này mang đến cho cô.
...
Suốt một đêm, Thư Yến Tả đều tinh lực dồi dào muốn cô hết lần này đến lần khác, cho đến khi ánh ban mai sáng sớm từ từ dâng lên, mới ôm lấy mèo nhỏ đã mệt mỏi không xong ngủ thật say.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người bọn họ bị tiếng chuông điện thoại di động đánh thức.
“Ưmh... Thật phiền...” Hoắc Nhĩ Phi rất không hài lòng lẩm bẩm một tiếng.
Thư Yến Tả sờ sờ đầu giường, sau khi sờ tới điện thoại di động, trực tiếp tắt máy, sau đó ôm người phụ nữ trong ngực tiếp tục ngủ.
Quả nhiên cạn kiệt thể lực chính là chuyện mệt mỏi, ngủ một giấc, chính là buổi trưa.
Lúc Hoắc Nhĩ Phi tỉnh lại, phản ứng diee ndda fnleeq uysd doon lại mấy phút, mới ý thức được rốt cuộc tối hôm qua mình đã làm những gì, cô lại xảy ra quan hệ kia với Thư Yến Tả, hơn nữa hình như tối hôm qua mình cũng rất hưởng thụ, cảm giác đó giống như vào đêm sinh nhật vậy, giống như...
Nghĩ tới đây, cô đột nhiên như có điều suy nghĩ, chẳng lẽ vào đêm sinh nhật mình, xảy ra tình một đêm với mình cũng là Thư Yến Tả?
Không thể nào, nếu như đêm hôm đó do say rượu đưa đến, vậy tối nay là coi là cái gì? Mình lại có thể không hề chống lại chút nào, hơn nữa còn cùng anh làm hết lần này đến lần khác, quả thật là... Chuyện quá không nên xảy ra rồi!
Đột nhiên phát hiện Thư Yến Tả không ở trên giường, trong lòng có mất mát mơ hồ, chẳng lẽ anh đi?
“Được, cứ như vậy, cậu xem đó rồi làm là được.” Đột nhiên truyền đến một giọng nam quen thuộc.
Bên hông Thư Yến Tả chỉ vẻn vẹn quấn một chiếc khăn tắm, cầm điện thoại di động đi vào, thấy cô tỉnh, “Sao không ngủ nhiều một chút? Tối hôm qua em đã mệt muốn chết rồi.”
“Đêm lễ Giáng sinh đó, có phải là anh hay không?” Hoắc Nhĩ Phi rất hồi hộp mà hỏi.
Thư Yến Tả ngây ngốc, ngay sau đó cười nói: “Cuối cùng nhớ ra.”
“Thật sự là anh?” Hoắc Nhĩ Phi vẫn còn hơi không thể tin, nhưng không thể phủ nhận, khoảnh khắc khi anh thừa nhận, trong lòng mình vui mừng, nếu như quả thật xui xẻo hồ đồ xảy ra tình một đêm với người đàn ông khác, là Thư Yến Tả thì tốt hơn bất cứ kẻ nào, nguyên nhân rốt cuộc là gì, chính cô cũng không biết.
“Chẳng lẽ em hy vọng là người khác?” Trong tròng mắt Thư Yến Tả lóe lên tín hiệu nguy hiểm.
“Đương nhiên rồi!” Hoắc Nhĩ Phi cố ý chọc giận anh.
“Xem ra em vẫn chưa hoàn toàn được hưởng thụ, không bằng chúng ta lại tới trải nghiệm một lần.” Nói xong cởi khăn tắm bên hông mình, tiến tới gần mèo nhỏ ngồi trên giường.
“Đồ điên!” Hoắc Nhĩ Phi quát to một tiếng, mắc cỡ tới mặt đỏ bừng, mặc dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy cái kia của anh, nhưng vẫn rất mắc cỡ!
Thư Yến Tả không cho cô cơ hội chống lại, hai người nhanh chóng lăn giường rồi.
Trong phòng, tiếng đàn ông thở dốc nặng nề và tiếng rên rỉ quyến rũ của người phụ nữ cùng hòa âm lên, một phòng kiều diễm.
...
Tỉnh lại lần nữa, hai người bị đói tỉnh, vừa nhìn thời gian, đã là năm giờ chiều rồi, quả nhiên ngủ được quá lâu.
“Thật đói.” Hoắc Nhĩ Phi xê dịch thân thể, tìm một tư thế thoải mái nhất trong ngực Thư Yến Tả, trong miệng vô ý thức lẩm bẩm.
Thư Yến Tả cầm điện thoại di động lên gọi đồ ăn, bụng anh cũng đói, từ sáng sớm đến giờ hai người chỉ làm không ăn, công việc dùng thể lực ngược lại làm không ít, sờ sờ khuôn mặt mèo nhỏ đang ngủ, nhất định khiến cô mệt chết rồi.
Tối hôm qua mèo nhỏ cực kỳ hấp dẫn mê người, hơn nữa cực kỳ phối hợp với mình, xem ra lần này tới thật đúng rồi, quan hệ với mèo nhỏ lại có bay vọt về chất.
Nhìn từng trái dâu tây lớn nhỏ đỏ bừng di ien n#dang# yuklle e#q quiq on lộ ra trên người mèo nhỏ, khóe môi nhếch lên rất cao, trong mắt cũng lộ ra vui vẻ.
Nghe thấy tiếng chuông cửa vang, Thư Yến Tả đứng dậy đi mở cửa, bưng thức ăn tối phong phú đến phòng ăn, chuẩn bị gọi mèo nhỏ rời giường.
Rất thân thiết mở nhỏ nước tắm trong bồn tắm, ghé vào bên tai mèo nhỏ nói nhỏ: “Anh rất vui lòng tắm uyên ương với em.”
Hoắc Nhĩ Phi lập tức bị hoảng sợ rồi, trở mình một cái ngồi dậy chuẩn bị phóng tới phòng tắm, lúc bò dậy mới phát hiện cái gì cũng không mặc, trên người còn tràn đầy dâu tây đỏ, chân cũng thật mỏi, nhất thời hoảng sợ nhìn về phía Thư Yến Tả đang đứng bên cạnh, phát hiện trong mắt anh lại dính sắc dục, không khỏi tùy tiện giật mảnh khăn tắm, bọc vào rồi chạy về phía phòng tắm, vẫn không quên khóa trái cửa.
Lúc ăn cơm, Hoắc Nhĩ Phi mới nhớ ra, “Không phải đã hẹn hướng dẫn viên du lịch tám giờ đi chơi sao?”
“Tám giờ có điện thoại tới, bị anh nhấn tắt.”
“Anh nhấn tắt làm gì?”
“Tám giờ em thức dậy được sao?” Thư Yến Tả liếc xéo cô.
“Ơ...” Hoắc Nhĩ Phi cúi đầu nhấp một ngụm cháo, trên mặt sớm dâng lên đỏ ửng, đều do anh không tốt, mãi cho đến sáng sớm mới bỏ qua cho cô, thể lực sao tốt vậy!
“Buổi tối đêm Giáng sinh ở quảng trường Barfusserplatz Thụy Sĩ, ánh đèn hiệu quả đặc biệt ở nóc tòa nhà đối diện do anh làm sao?” Hoắc Nhĩ Phi rất chờ mong hỏi.
“Thích không?” Khóe môi Thư Yến Tả hơi vểnh lên, cười đến quyến rũ.
“Không nhìn ra, anh còn biết tạo lãng mạn! Lão luyện đó!” Cả người Hoắc Nhĩ Phi đã bay lên vị chua.
“Em là người đầu tiên.” Mắt Thư Yến Tả khẽ híp, rất nghiêm túc trả lời.
“Stop! Ai tin chứ!” Hoắc Nhĩ Phi không tin bĩu môi, mặc dù ánh đèn thổ lộ đó khiến cho mình rất cảm động, nhưng ai biết anh đã từng làm vậy với người phụ nữ khác chưa.
“Năm năm trước đây anh là người biết tạo ra lãng mạn sao? Vậy em cảm thấy anh sẽ nhàn hạ thoải mái đi theo đuổi người phụ nữ khác!” Thư Yến Tả nhíu mày.
“Tôi nào biết!” Hoắc Nhĩ Phi bĩu môi cố ý trốn tránh vấn đề.
Thư Yến Tả đang chuẩn bị nói chuyện, đột nhiên một loạt tiếng chuông đột ngột vang lên trong phòng ăn yên tĩnh.
【Nhị thiếu, ngày hôm qua ở trên mạng di1enda4nle3qu21ydo0n lan truyền một tin tức: Nói tập đoàn Thư Á chúng ta xuất khẩu ra nước ngoài không ít lễ phẩm đều là sản phẩm không đạt tiêu chuẩn, thậm chí có người ác ý hãm hại nói bởi vì nhận lễ phẩm đeo tay của chúng ta, da lại quá mẫn cảm, các bài viết ở trên web có tỷ lệ xem rất cao, vô cùng tổn hại đến danh dự công ty chúng ta, càng thêm nhận được không ít cuộc điện thoại trưng cầu ý kiến của khách hàng nước ngoài, hy vọng chúng ta có thể cho một lời nói rõ ràng. Cho đến sáng hôm nay, cổ phiếu của công ty chúng ta đã rớt 0.3%, khiến cho rất nhiều cổ đông khủng hoảng, đều hy vọng Thư tổng có thể nhanh chóng trở lại chủ trì tình hình chung. 】Frank - COO tức giám đốc điều hành (tổng giám đốc điều hành) do tập đoàn Thư Á dùng lương cao mời tới lo lắng nói.
“Tôi biết rồi, tôi lập tức chạy về, cậu ổn định tình hình trước, về phương diện khách hàng có nghi vấn, kêu bọn họ cho chúng ta ba ngày, nhất định sẽ cho bọn họ một câu trả lời chắc chắn hài lòng.” Sắc mặt Thư Yến Tả nặng nề.
Trong lòng nghĩ tới sẽ là ai cố ý chửi bởi tập đoàn Thư Á, lão đồ cổ Lôi Nhất Hằng kia không thể không có đầu óc như vậy, tuy ông ta là người âm hiểm xảo trá, hành vi tiểu nhân, rất sợ chết, nhưng ông ta không hiểu thương trường. Về phần con đàn bà An Tình Hủy kia, thật sự có điểm không nói chính xác được, cô ta chẳng những âm hiểm xảo trá, còn thích đùa bỡn chút thông minh, chẳng lẽ lại là cô ta?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.