“Monica, cô đổi số?” Thư Phiến Hữu hỏi rất đột ngột.
Monica sửng sốt một lúc, ngay sau đó phản ứng kịp, “Đúng, đúng vậy, mấy ngày trước đi dạo phố bị trộm mất điện thoại di động rồi, lại đổi điện thoại mới.” Cô giơ điện thoại di động Blackberry kiểu mới nhất trên tay lên, cười hì hì nói.
“À, hóa ra là như vậy, xem ra bây giờ ăn trộm đúng là ngông cuồng! Về sau có thể phải chú ý một chút. Đúng rồi, cô đưa số mới cho tôi.”
“Được, tôi lập tức gửi cho anh, đúng rồi, boss đang nói chuyện với Đinh tam gia ở bên trong, thời gian rất lâu, nói không muốn người khác quấy rầy.” Monica chỉ chỉ cửa phòng làm việc đóng chặt của tổng giám đốc, mặt bất đắc dĩ nói.
Đang nói, cửa mở ra, Đinh Thận vẻ mặt quang minh chính đại mà thẳng bước đi ra ngoài, nhìn thấy Thư Phiến Hữu, hình như rất bất ngờ, chỉ có điều nhanh chóng bình tĩnh lại, “Xin chào đại công tử.”
“Chú Đinh, đã lâu không gặp, chú và tiểu Tả nói xong rồi.”
“Ừ, nhị thiếu ở bên trong, tôi đi trước.”
Thư Phiến Hữu bưng cà phê Monica đặt ở bên cạnh, ngửi một cái, mùi Cappuccino rất quen thuộc, “Khẩu vị của tiểu Tả quả nhiên vẫn không thay đổi.”
Bưng lên, khóe môi hơi vểnh, “Tôi cầm vào.”
Monica mỉm cười gật đầu, chỉ có điều vì mình cầu nguyện trong lòng, hy vọng tâm tình của boss bây giờ rất tốt.
Thư Yến Tả nghe thấy tiếng gõ cửa cho là thư ký Monica bưng cà phê vào, vẫn vùi đầu nhìn báo cáo trong tay như cũ, “Đi vào.”
Mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553740/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.