Hoắc Nhĩ Phi cảm giác hôm nay mình thật xui xẻo, không phải bắt gặp Đoạn lưu manh đang làm chuyện đó thì chính là nghe chuyện không nên nghe, cô quả thật vô cùng bất đắc dĩ!
“Người nào nghe lén ở đó, lăn ra đây!” Giọng Thư Yến Tả lạnh lùng, lộ ra uy nghiêm khiếp người.
Hoắc Nhĩ Phi bị dọa đến vội vàng lộ đầu ra, nhếch khóe miệng, cười cứng đờ nói: “Tôi không cố ý nghe lén, tôi vừa đúng lúc đi qua chỗ này, sau đó...”
Thư Yến Tả thấy là cô, tức giận trong lòng hơi hạ xuống, “Tới đây.” Giọng nói lạnh lùng không mang theo chút nhiệt độ.
Hoắc Nhĩ Phi cảm thấy ngày chết của mình sắp tới, chân cũng run run, run rẩy nức nở: “Sẽ không phải muốn giết tôi chứ.”
Đinh Thận bên cạnh và Diêm Tứ Hải tự giác lui ra, người phụ nữ này! Tự cầu nhiều phúc đi! Nhị thiếu ghét nhất là người nghe lén! Nói như vậy, trừng phạt rất nặng.
Chân hai người đàn ông đi theo Hoắc Nhĩ Phi càng run không ngừng, người phụ nữ này đúng là sao chổi, lần này, có thể thảm! Còn không biết có thể có mạng sống không.
Quả nhiên, ánh mắt uy nghiêm của Thư nhị thiếu quét lên hai người, “Tự mình đi lãnh phạt!”
Hai người không ngừng vội vàng chạy, chỉ hy vọng giữ được mạng nhỏ là tốt rồi.
Thấy hai người bị hù dọa thành như vậy, Hoắc Nhĩ Phi có dự cảm vô cùng xấu, ánh mắt hai đại ca xã hội đen vừa rồi lúc gần đi nhìn cô, hình như đang nhìn con cừu non bị giết thịt, thật khủng khiếp!
Thư Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-tinh-tong-giam-doc-ac-ma-rat-diu-dang/553724/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.