Cẩn sắp xếp cho ba đứa trẻ cùng 17 đứa còn lại tới nơi ở của ẩn quân, cha cậu sau khi biết ý định cậu muốn đào tạo người riêng cho mình, đã để lại 5 vị ẩn quân ông cử tới để đào tạo bọn nhỏ.
Chương trình đào tạo của ẩn quân vô cùng khắc nghiệt và nghiêm khắc, từ ngày đưa những đứa trẻ đến khu nhà ẩn quân đã qua bốn năm ngày Cẩn chưa gặp lại chúng.
Cậu có ghé qua chỗ ẩn quân, đưa chút tiền để họ lo cơm nước cho bọn trẻ, cậu không hy vọng mấy đứa nhỏ suy dinh dưỡng ấy sẽ chết dưới tay cậu, tội nghiệp lắm.
Sau khi biết được nội dung hoàn chỉnh của cuốn tiểu thuyết, Cẩn quyết định viết thư cho Chúa đất họ Phiêu cũng là cha của cơ thể này. Trong tiểu thuyết Mộng Mộng không hề nhắc đến tên của chúa đất họ Phiêu nên bây giờ Cẩn vẫn còn mù tịt về tên của cha và người anh trai. May mắn, theo tục lệ của nơi này người dưới bề chúa không được gọi họ và tên Chúa, nên Cẩn cũng cứ theo thế mà làm mở đầu thư gọi thẳng cha, suốt cả chiều dài nội dung bức thư tuyệt đối không nhắc tới tên của Chúa Phiêu.
Cậu không biết rằng, sự mù mờ này của mình lại được lòng Chúa Phiêu hết mực, nhận được bức thư chỉ vài ngàn chữ nhưng trong đó có vô số từ gọi “cha ơi, cha ơi, cha à!” khiến ngài ta sướng đến run người, và cũng nhờ thế ngài nghiêm túc đọc những gì Cẩn viết.
Sau khi xem xong bức thư ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-nam-chinh-trong-tieu-thuyet/2624035/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.