Bảo Tích ngẫm nghĩ một chút. Đúng là Hoàng Kỳ đẹp trai vô cùng. Có khi nào mỗi sáng anh ta đều đứng trước gương rồi tự mình khen mình không nữa. Trong đầu Bảo Tích đột nhiên xuất hiện dáng vẻ của Hoàng Kỳ đứng trước gương xoay qua xoay lại làm dáng thì không nhịn được cười:
- Phó chủ tịch của Hoàng Anh ấy mà, thật ra cũng rất tuấn tú lịch sự. Rất ra dáng người đàn ông có khí chất lãnh đạo....
Nói giữa chừng, cô nhìn biểu cảm cười nửa miệng như đang muốn xem kịch vui của Thạch Quân thì có hơi nghi ngờ anh ta đang xem cô làm trò. Ánh mắt cô nhanh chóng nhìn vào tấm chắn thủy tinh đằng sau hắn. Quả thật có một đám người đứng phía sau cô, mà cái người đứng đầu kia… là cái người mà cô đang nói đến.
Vốn là cô chỉ muốn châm chọc Thạch Quân một chút nên muốn khen Hoàng Kỳ mấy câu. Nhưng lần này lại bị chính chủ bắt gặp, không chừng đầu óc của tên này lại suy diễn thành cô đang biểu lộ tình cảm cũng nên. Vì thế trong óc cô xoay chuyển thật nhanh.
-Nhưng những cái vẻ bề ngoài đó cũng không thể dùng để đánh giá bản chất của một con người. Ai biết anh ta có phải kẻ biến thái hay không chứ?
Câu nói cuối cùng, đột nhiên chuyển hướng, đánh vào tai nhất thời cả đám người đứng đó đưa mắt nhìn Hoàng Kỳ ái ngại. Hoàng Kỳ đang đứng ở phía sau lưng nhíu mày nhìn cô với ánh mắt nóng rực. Kỳ Dương và bốn người trợ lí mắt nhìn mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969449/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.