Trong khoảng thời gian đợi người của công ty bảo hiểm đến, Tiểu My như người mất hồn.
-Không đúng. Theo như cậu nói, anh ta là kẻ biến thái, thì không thể nào có phong thái quân tử như vậy được.
Tựa lưng vào cạnh cửa xe, khoanh tay trước ngực, một tay vân vê dưới cằm, Tiểu My lại nói:
-Mình thấy anh ta rất tốt, hòa nhã dễ gần. Chúng ta đụng vào xe anh ta như thế, mà anh ta cũng không tức giận.
Ngẫm nghĩ một lúc lại lắc đầu hít một hơi:
-Không đúng! Cái này không đúng, nếu như anh ta là người như chúng ta đã biết trước đó, làm sao có thể bỏ qua cho mình được? Chẳng lẽ không nên cho là mình cố ý đụng vào xe anh ta để câu dẫn sự chú ý của anh ta sao? Cái dạng yếu đuối làm quen xin số các kiểu.
Những lời lảm nhảm của Tiểu My bên tai làm Bảo Tích không chịu nổi:
-Cậu im miệng đi cho mình.
Tiểu My giật mình ngoan ngoãn lui qua một bên.
Tâm trạng của Bảo Tích không thể nào tốt lên được. Sau khi người của công ty bảo hiểm đến, lại còn nói muốn chủ xe đối phương ký xác nhận để hoàn tất thủ tục. Lúc này cô càng muốn nổi điên:
-Làm sao lại kêu anh ta đến nữa? Không phải anh ta đã nói không cần bồi thường sao.
Người của công ty bảo hiểm xử lý vụ việc hơn nửa đêm lại bị gọi đến đây, thái độ cũng không được tốt lắm:
-Đây là quy định, không có chữ ký của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969440/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.