Một bữa tối vui vẻ trôi qua, nhưng đến khi Thạch Quân gọi phục vụ tính tiền thì tất cả đã được thanh toán xong. Đối diện anh ta, Bảo Tích cười mỉm nói:
-Bữa cơm này là tôi muốn cảm ơn tổng giám đốc Quân đã giúp đỡ, tối qua muộn như thế còn làm phiền anh.
Thạch Quân bĩu môi:
-Chuyện nhỏ thôi, tôi cũng không tốn sức gì, cô làm vậy...
-Tôi biết chuyện này đối với anh là chuyện nhỏ.
Bảo Tích đứng dậy cầm túi, khuôn mặt tươi cười không giảm:
-Nhưng đối với tôi và bạn tôi là một việc rất phiền phức, nếu không phải anh, tối đó chúng tôi không thể tìm được chủ xe, sẽ rất phiền phức. Cũng có thể vì quen biết anh, nên phó chủ tịch cũng dễ nói chuyện hơn.
Bữa cơm cuối cùng lại là Bảo Tích trả tiền, Thạch Quân cảm thấy hơi kỳ lạ. Lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống này, hẹn phụ nữ đi ăn cơm, đối phương lại thần không biết quỷ không hay đi tính tiền, hắn lại còn không biết là cô đã trả tiền khi nào. Trong chốc lát kia Thạch Quân có cảm giác bị mất mặt, đi ra ngoài ăn cơm mà phụ nữ lại thanh toán tiền là có chuyện gì xảy ra? Nếu mấy tên kia mà biết thì mặt mũi hắn để ở đâu chứ?
Bảo Tích cẩn thận mà quan sát nét mặt của Thạch Quân. Thật ra cô biết đàn ông rất để ý ở vấn đề này, chỉ là cô không thích bản thân và người đàn ông mới quen biết này lại tồn tại loại quan hệ ân tình khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969430/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.