Khi ông lão đi rồi, Bảo Tích mới quay sang nhìn Hoàng kỳ:
-Chuyện lúc nãy... cảm ơn anh đã giúp đỡ.
-Không có gì. Ba người là đến đây ăn cơm sao?
Cô gật đầu:
-Vâng, tôi muốn đãi bạn bè một bữa.
-Vậy.. tôi có thể hân hạnh mời ba người đẹp bữa trưa hôm nay không?
Bảo Tích hơi bị giật mình. What? Mời cơm sao? Sau sự cố hôm trước, anh ta còn mặt mũi mời cơm mình sao? Không tức giận a?
-Không cần đâu. Hôm nay chúng tôi có chuyện riêng muốn nói. Có gì tôi sẽ mời cơm cảm ơn anh sau ha? Chào anh.
Hoài An cùng Tiểu My nãy giờ còn chưa kịp hoàn hồn đã bị cô kéo vào trong, còn không kịp chào Hoàng Kỳ.
Khi vào đến bàn ăn Tiểu My mới nhăn nhó nhìn cô:
-Này, cậu làm cái gì thế hả? Anh ta vừa mới giúp chúng ta. Sao lại tuyệt tình thế chứ?
-Thì sao? Cậu lại bị cái bản mặt đẹp trai của anh ta mê hoặc rồi phải không? Mình đã hẹn hôm sau mời anh ta ăn cơm rồi mà.
Tiểu My bĩu môi:
-Xùy, vậy để anh ta mời chúng ta ăn có phải đỡ tốn tiền không chứ?
Bảo Tích trừng mắt:
-Tiền là của mình, không phải của cậu mà cậu phải xót. Mình không muốn phải nợ ân tình của anh ta thêm nữa.
-Ờ...
Hoài An sợ hai người lại cãi nhau vội chen vào:
-Thôi thôi. Tớ đói bụng rồi, chúng ta gọi món đi. Đừng vì anh ta mà cãi nhau nữa. Không đáng đâu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuop-lay-hien-the/2969407/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.